Friday, September 20, 2024

DÃ VỌNG - VƯƠNG TÍCH


Dã vọng - Vương Tích

Đông Cao bạc mộ vọng,
Tỉ ỷ dục hà y.
Thụ thụ giai thu sắc,
Sơn sơn duy lạc huy.
Mục nhân khu độc phản,
Liệp mã đới cầm quy.
Tương cố vô tương thức,
Trường ca hoài thái vi.

(Bài thơ này ý than nỗi mình và ví mình như Bá Di, Thúc Tề, bỏ đi hái rau trên núi Thú Dương, không chịu ăn một hạt thóc nhà Chu, sau bị chết đói ở đó.)


野望 - 王績

東皋薄暮望
徙倚欲何依
樹樹皆秋色
山山唯落暉
牧人驅犢返
獵馬帶禽歸
相顧無相識
長歌懹采薇


Ngắm cảnh đồng
(Dịch thơ: Trần Trọng Kim)

Chiều hôm ngắm cảnh đồng không
Tựa kề vơ vẩn biết trông nẻo nào
Vẻ thu cây nhuộm một màu
Bóng chiều muôn núi úa rầu xiết bao
Người đi bắn kẻ chăn trâu
Xách chim xua nghé ruổi mau về nhà
Trông người người chẳng biết ta
Hát ngao trạnh nhớ ông già hái rau


Sơ lược tiểu sử tác giả:

Vương Tích 王績 (585-644) tự Vô Công 無功, hiệu Đông Cao tử 東皋子, người Long Môn, Giáng Châu (nay thuộc huyện Giáng Châu, tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc), là một thi nhân đời Sơ Đường.

Nguồn: Thi Viện



No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.