Trung tuế phả hiếu đạo,
Vãn gia Nam sơn thuỳ.
Hứng lai mỗi độc vãng,
Thắng sự không tự tri.
Hành đáo thuỷ cùng xứ,
Toạ khan vân khởi thì.
Ngẫu nhiên trị lâm tẩu,
Đàm tiếu vô hoàn kỳ.
終南別業 - 王維
中歲頗好道
晚家南山陲
興來每獨往
勝事空自知
行到水窮處
坐看雲起時
偶然值林叟
談笑無還期
Nhà riêng ở núi Chung Nam
(Dịch thơ: Chi Nguyen)
Trung niên nếm trải việc đời.
Chung Nam là chốn nghỉ ngơi tuổi già.
Một mình cảm hứng đi xa.
Khi vui tự biết có ta với mình.
Tìm theo nguồn nước đăng trình.
Ngồi chơi ngồi ngóng bóng hình mây xa...
Ngẫu nhiên lão lạp ghé qua.
Mải vui trò chuyện về nhà đường quên.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Vương Duy 王維 (699-759) tự là Ma Cật 摩詰, người huyện Kỳ (thuộc phủ Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây). Cha mất sớm, mẹ là một tín đồ thờ Phật suốt ba mươi năm nên Vương Duy chịu ảnh hưởng tư tưởng của đạo Phật. Ông tài hoa từ nhỏ, đàn hay, vẽ giỏi, chữ đẹp, văn chương xuất chúng. Năm 19 tuổi, Vương Duy đến Trường An, được Kỳ vương Lý Phạm mến tài, đỗ đầu kỳ thi của phủ Kinh Triệu. Năm 21 tuổi, thi đậu tiến sĩ, được bổ làm Ðại nhạc thừa rồi bị giáng làm Tham quân ở Tế Châu. Sau nhân Trương Cửu Linh làm Trung thư lệnh, ông được mời về làm Hữu thập di, Giám sát ngự sử, rồi thăng làm Lại bộ lang trung. Trong thời gian này, thanh danh của ông và em là Vương Tấn vang dậy Trường An.
Nguồn: Thi Viện
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.