Trương Cửu Linh
Giang Nam hữu đan quất,
Kinh đông do lục lâm;
Khởi y địa khí noãn ?
Tự hữu tuế hàn tâm.
Khả dĩ tiến gia khách,
Nại hà trở trùng thâm ?
Vận mệnh duy sở ngộ,
Tuần hoàn bất khả tầm.
Đồ ngôn thụ đào lý,
Thử mộc khởi vô âm ?
感遇其四 - 張九齡
(Dịch thơ: Trần Trọng Kim)
Giang Nam cây quất trái hồng
Mùa đông mà lá xanh không úa tàn
Phải nào đất ấm Giang Nam
Mà do tính quất chịu hàn tự nhiên
Để mời khách quí cũng nên
Lẽ nào cách trở như miền xa xôi
Cũng là vận mệnh đó thôi
Làm sao biết được lẽ trời mà suy
Nghe trồng đào lý làm chi
Quất này bộ chẳng có gì quí sao.
Chú thích: Bốn câu đầu xưng tụng cây quýt có tính chịu lạnh. Bốn câu kế tiếp thán tiếc vì hoàn cảnh, tiểu nhân ngăn trở đành phải chịu không thi thố tài năng. Hai câu cuối phê bình thế gian hiểu biết nông cạn.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Trương Cửu Linh 張九齡 tự là Tử Thọ, người Thiều Châu (tỉnh Quảng Đông). Năm 707 (đời Đường Trung Tông), thi đậu tiến sĩ, được bổ làm Tả thập di. Trong thời Khai Nguyên, đời Đường Huyền Tông, làm đến chức Trung thư lệnh. Về sau, làm chức Thượng thư hữu thừa, rồi bị bãi chức vì không hợp với Tể tướng Lý Lâm Phủ và mếch lòng vua.
Nguồn: Thi Viện