Địch đãng thiên cổ sầu
Lưu liên bách hồ ẩm
Lương tiêu nghi thanh đàm
Hạo nguyệt vị năng tẩm
Túy lai ngọa không san
Thiên địa tức khâm chẩm
友人會宿 - 李白
滌蕩千古愁
留連百壺飲
良宵宜清談
皓月未能寢
醉來臥空山
天地即衾枕
Hữu nhân hội túc
Gột đi phiền muộn ngàn năm,
Nhẩn nha quanh quẩn trăm vò rượu ngon
Đêm khuya thèm tiếng véo von
Ta không ngủ được chắc vì ánh trăng
Lỡ say nằm tại núi non
Trời làm chăn đắp, đất làm gối êm
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Lý Bạch 李白 (701-762) tự Thái Bạch 太白, hiệu Thanh Liên cư sĩ 青蓮居士, sinh ở Tứ Xuyên (làng Thanh Liên, huyện Chương Minh, nay là huyện Miện Dương). Quê ông ở Cam Túc (huyện Thiên Thuỷ - tức Lũng Tây ngày xưa). Lý Bạch xuất thân trong một gia đình thương nhân giàu có. Lúc nhỏ học đạo, múa kiếm, học ca múa, lớn lên thích giang hồ ngao du sơn thuỷ, 25 tuổi “chống kiếm viễn du”, đến núi Nga My ngắm trăng, ngâm thơ rồi xuôi Trường Giang qua hồ Động Đình, lên Sơn Tây, Sơn Đông cùng năm người bạn lên núi Thái Sơn “ẩm tửu hàm ca” (uống rượu ca hát), người đời gọi là Trúc khê lục dật. Sau đó được người bạn tiến cử với Đường Minh Hoàng, ông về kinh đô Trường An ba năm, nhưng nhà vua chỉ dùng ông như một “văn nhân ngự dụng” nên bất mãn, bỏ đi ngao du sơn thuỷ.
Theo: vietsoh