Bất giác sơ thu dạ tiệm trường,
Thanh phong tập tập trọng thê lương.
Viêm viêm thử thoái mao trai tĩnh,
Giai hạ tùng toa hữu lộ quang.
初秋 - 孟浩然
不覺初秋夜漸長
清風習習重凄涼
炎炎暑退茅齋靜
階下叢莎有露光
Chớm thu
(Dịch thơ: Đào Nghi)
Đầu thu bất chợt thấy đêm dài.
Gió thổi xạc xào não ruột ai.
Lều vắng rời xa oi nóng hẳn.
Bên thềm thảm cỏ ánh sương mai.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Mạnh Hạo Nhiên 孟浩然 (689-740) tên Hạo, tự Hạo Nhiên, hiệu Mạnh sơn nhân 孟山人, người Tương Dương (nay là huyện Tương Dương tỉnh Hồ Bắc), cùng thời với Trần Tử Ngang.
Ông từng làm quan, nhưng ông không thích hợp với đám quý tộc lạm quyền, nên rất thích nơi nhàn cư. Ông lui về ở ẩn, tìm lấy đời sống tao nhã ở Long Môn quê nhà và trong cuộc du ngoạn ở những nơi xa, khắp vùng đất. Ông đi nhiều, thấy nhiều, mạnh thơ đầy ắp những khí chất hồn hậu của thiên nhiên núi sông diễm lệ, hợp với tâm hồn trong sáng của mình.
Ông để lại 260 bài thơ. Có thể gọi thơ ông là thơ sơn thuỷ được. Thơ năm chữ của ông luật lệ nghiêm cách, phóng khoáng, hùng tráng, rất nổi tiếng. Bài Lâm Động Đình được nhiều người truyền tụng.
Nguồn: Thi Viện