Ngọc lô hương,
Hồng lạp lệ,
Thiên chiếu hoạ đường thu tứ.
My thuý bạc,
Mấn vân tàn,
Dạ trường khâm chẩm hàn.
Ngô đồng thụ,
Tam canh vũ,
Bất đạo ly tình chính khổ.
Nhất diệp diệp,
Nhất thanh thanh,
Không giai trích đáo minh.
Canh lậu tử kỳ 6
(Dịch thơ: Nguyễn Công Tuấn)
Hương thơm lò ngọc tỏa ra,
Nến hồng nhỏ lệ chảy qua bên này.
Trong nhà chiếu họa chi đây,
Hàng mi mong mỏng phớt lay nhạt nhòa.
Tóc mây lõa xõa lòa xòa,
Đêm dài gối lạnh hẳn là chờ ai.
Ngô đồng ngả bóng trải dài,
Canh ba mưa tạnh bên ngoài rồi chăng.
Biệt ly tình cảm khổ giăng,
Đung đưa chiếc lá hỏi rằng nhớ ai.
Thanh âm réo rắt chi hoài,
Ngoài thềm tia sáng ban mai rọi vào.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Ôn Đình Quân 溫庭筠 (812-870) vốn tên Kỳ 岐, tự Phi Khanh 飛卿, người Thái Nguyên đời Vãn Đường (nay thuộc tỉnh Sơn Tây), là cháu của tể tướng Ôn Ngạn Bác 溫彥博. Ông tinh thông âm nhạc, là một thi nhân tài tử mẫn tiệp, từ trẻ đã nổi danh thi từ nhưng thi không đỗ nên đi chu du đây đó. Từ của ông lời rất đẹp, phái Hoa gian liệt ông vào người đứng thứ nhất đời Đường. Tác phẩm của ông có Hán Nam chân cảo và Ác Lan tập, song đều tán lạc không còn.
Nguồn: Thi Viện