Thursday, April 25, 2024

4 ĐỊNH LUẬT KHÔNG ĐÁNG CỦA CON NGƯỜI

Cuộc sống là những chuyến đi, hãy sống thật tốt, hãy trân trọng và đừng tự rước thêm những điều vụn vặt. Nắm được “4 định luật không đáng” này, bạn có thể sống một cuộc sống thảnh thơi, vô ưu.


1. Những cuộc tranh luận không đáng

Một số người nói rằng những từ sau đây là quan trọng nhất trong cuộc sống, đó là: “liên quan gì đến bạn” và “liên quan gì đến tôi”. Những chữ này có thể giải quyết 80% rắc rối.

Nếu mỗi ngày, bạn phải giải thích cho người khác những sự việc hết lần này đến lần khác. Thì thời gian của bạn sẽ trôi qua một cách lãng phí; tâm trạng tốt của bạn sẽ dần xấu tệ đi trong những cuộc tranh luận như vậy.

Khổng Tử khuyên các đệ tử: “Không nên nói chuyện bốn mùa với con châu chấu chết vào mùa xuân.”

Tranh luận với những người có trình độ khác nhau là một kiểu tranh luận không cần thiết. Bởi vì anh ta chưa bao giờ đến nơi bạn đã đến, không biết những cuốn sách bạn đã đọc, không biết những người bạn gặp. Với quá nhiều sự khác biệt, việc giao tiếp là một nỗ lực lâu dài mà vẫn vô ích.


Bạn đứng trên đỉnh núi và nói với anh ấy rằng có cả đại dương trước mặt. Thay vì tranh cãi với anh ta, tốt hơn là bạn nên tiến về phía biển ngắm cảnh.

2. Những điều vô nghĩa không đáng vướng vào

Nhiều người mệt mỏi trong cuộc sống không phải từ những vấn đề quá khó khăn; mà là từ những điều rất đỗi tầm thường. Bởi vì những thứ tưởng chừng như nhỏ nhặt, lại tiêu hao sức lực của con người rất lớn và liên tục.

Vào cuối thời Đông Hán, một người tên Mạnh Minh đã mua một chiếc nồi đất và vô tình làm vỡ nó trên đường đi. Không thèm nhìn nó, Mạnh Minh đã bỏ đi. Người qua đường thấy lạ bèn hỏi anh: “Cái nồi của anh bị vỡ, sao anh không thèm nhìn?”.

Mạnh Minh trả lời: “Cái nồi bị vỡ, nó có ích lợi gì để nhìn nữa đâu?”

Đối với Mạnh Minh, việc ở lại và tiếc một cái nồi đất có thể sẽ bỏ lỡ việc nghỉ ngơi vào ban đêm hoặc bỏ lỡ ánh hoàng hôn rực rỡ. Trên đời này, cái gì cũng có cái giá phải trả; nếu bạn lãng phí thời gian cho những việc không đáng, chắc chắn bạn sẽ bỏ lỡ những điều tốt đẹp khác.

Thay vì lãng phí cuộc đời để tâm vào những điều không đáng; tốt hơn hết bạn nên tiến về phía trước ngay để không phải vướng bận, tiếc nuối, hay ngoảnh đầu nhìn lại.

3. Phán xét của người khác không đáng để trong tâm

Có một người tên là Sỹ Thành Khởi, nghe người ta thường ca tụng Lão Tử. Ông ta đã vượt khắp núi sông thăm Lão Tử. Nhìn thấy tướng mạo của Lão Tử không tốt, nơi ở cũng bề bộn. Thành Khởi nói: “Những người khác nói rằng ông là một vị thánh, nhưng tôi nghĩ đún hơn gần như là một con chuột.”


Lão Tử liếc nhìn một cái, cúi đầu tiếp tục đọc sách của mình, hoàn toàn không để ý tới ông ta. Thành Khởi chỉ còn cách rời đi.

Ngày hôm sau, Thành Khởi cảm thấy mình quá đáng nên đến gặp Lão Tử để xin lỗi. Nhưng Lão Tử đã nói với ông ta rằng: “Nếu như ta thật sự đã có thể đắc đạo, ngươi gọi ta là heo, là chó, chuột thì có vấn đề gì đâu? Ta vẫn là ta.”

Những gì người khác nói không thể ảnh hưởng , cũng không thể thay đổi được chúng ta. Khi người khác nói bạn vài câu, bạn đã vội vàng nhảy dựng lên; phần lớn là do tâm chưa đủ vững chắc. Người có nội lực mạnh mẽ, có nội tâm vững chắc, sẽ không bị tác động từ bên ngoài bởi ai khác.

4. Những mối quan hệ đã qua không đáng để hoài niệm

Có một câu nói như thế này: “Tôi không biết nó bắt đầu từ khi nào, và mọi thứ đều có ngày tháng. Cá thu sẽ hết hạn, thịt hộp sẽ hết hạn, và ngay cả bọc ni lông cũng hết hạn sử dụng.”

Một số người không nhất thiết phải níu kéo và một số mối quan hệ không cần phải cưỡng cầu. Chúng ta phải chấp nhận sự ra đi dần dần của bất kỳ ai và chúng ta phải chấp nhận sự chia tay của bất kỳ ai.

Cuộc sống là một hành trình dài! Đừng như một đứa trẻ; không chịu buông tay nếu nó đã bắt được thứ gì đó. Chỉ khi bạn “sẵn lòng” đón nhận một thứ gì đó thì bạn mới có thể nhận được giá trị tốt đẹp từ nó.

Những người không xứng đáng, những thứ không xứng đáng và những việc không xứng đáng đều không thuộc về bạn nữa. Việc bạn phải làm là trân trọng những gìvốn dĩ thuộc về bạn; chứ không phải từ những thứ này.


Nắm vững 4 định luật không đáng, không còn âu lo

Đừng đánh giá quá cao mối quan hệ của bạn với bất kỳ ai. Và cũng đừng đánh giá thấp năng lực độc bước của chính mình.

Đừng để vướng bận những chuyện không đáng ở trong lòng; thì mới tìm được niềm vui sướng và sự thảnh thơi.

Nắm rõ 4 định luật không đáng này, cuộc sống sẽ trở nên đơn giản và nhẹ nhàng hơn. Mở cửa sổ để làn gió lướt qua, rồi mọi thứ không cần thiết sẽ tự rời xa.

An Nhiên / Theo: vandieuhay

Wednesday, April 24, 2024

LỜI HỨA

Ngày xưa, có một vị hoàng đế là người đứng đầu một vương quốc. Vào một ngày mùa đông giá lạnh, ông ta quyết định ra ngoài vi hành để xem xét cuộc sống của người dân.


Sau khi xong việc và quay trở về nhà, trước khi tới cổng cung điện, vị hoàng đế bỗng nhìn thấy một ông lão ăn mày ngồi co ro trong một góc tối, trên người chỉ là một bộ quần áo mỏng manh và rách rưới, dường như chẳng đủ giữ ấm cho ông ta.

Vị hoàng đế kinh ngạc khi thấy rằng, với trang phục sơ sài như vậy mà người đàn ông vẫn có thể sống sót giữa tiết trời mùa đông rét buốt đến như thế này. Quả là một điều kỳ diệu.

Chính vì thế, hoàng đế đi tới gần, hỏi ông lão ăn mày: "Ông không cảm thấy lạnh sao?".

Người đàn ông đáp lại: "Thưa bệ hạ, tất nhiên là tôi có cảm thấy lạnh chứ. Thế nhưng, là một kẻ ăn mày nghèo khổ, tôi có thể làm gì được chứ? Tôi cũng muốn có được những bộ quần áo ấm áp để không phải chịu cái lạnh cắt da cắt thịt.

Nhưng đó chỉ là mơ ước mà thôi. Nhiều năm đói khổ đã giúp tôi rèn luyện một ý chí kiên cường, giúp tôi quen với cái lạnh, không còn cảm thấy nó đáng sợ nữa và có thể chung sống với nó hàng ngày".
 
Nghe được những lời nói chân thật của người ăn mày, nhà vua bỗng dưng thấy rất cảm động và đồng thời cũng thương xót ông ta, vì thế mới bảo: "Đừng lo, chốc nữa ta sẽ sai người hầu mang quần áo ấm đến cho ngươi, ngươi sẽ không còn phải chịu đựng cái lạnh cắt da cắt thịt này nữa".

Ông lão ăn mày cảm thấy vô cùng vui mừng, miệng không ngớt lời cảm ơn sự hào phóng và tử tế của nhà vua.

Tuy nhiên, khi bước vào trong cung điện nguy nga, vì bận xử lý công việc, nhà vua đã quên khuấy đi mất lời hứa của mình với ông lão nghèo khổ. Sau đó, nhà vua mệt quá mà ngủ thiếp đi, đến sáng mới giật mình chợt nhớ ra câu chuyện với ông lão ăn xin, liền nhanh chóng phái lính canh đem áo ấm ra bên ngoài cung điện cho ông ta.

Thế nhưng, khi lính canh đem áo ấm ra cho ông lão ăn mày, họ kinh ngạc phát hiện ra cái thi thể từ lâu đã không còn chút hơi ấm nào. Có lẽ đêm qua, ông lão đã chết vì bị lạnh cóng. Thế nhưng, điều khiến họ bất ngờ nhất lại là một lá thư của ông lão để bên cạnh.

Nội dung bức thư như sau: "Bệ hạ muôn năm. Bao lâu nay, chỉ với bộ quần áo mỏng manh này, tôi vẫn có thể sống sót, nhưng chính lời hứa của bệ hạ vào tối qua đã khiến tôi không thể vượt qua cái lạnh này".


Niềm tin có thể giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn thử thách, và cũng chính niềm tin có thể vùi dập chúng ta. Khi bạn tự tin, không điều gì không thể.

(Sưu tầm trên mạng)

ĐẠI LÂM TỰ ĐÀO HOA - BẠCH CƯ DỊ


Đại Lâm tự đào hoa - Bạch Cư Dị

Nhân gian tứ nguyệt phương phi tận,
Sơn tự đào hoa thuỷ thịnh khai.
Trường hận xuân quy vô mịch xứ,
Bất tri chuyển nhập thử trung lai.


大林寺桃花 - 白居易

人間四月芳菲盡
山寺桃花始盛開
長恨春歸無覓處
不知轉入此中來


Hoa đào chùa Đại Lâm - (Dịch thơ: Tản Đà)

Tháng tư hoa đã hết mùa,
Hoa đào rực rỡ cảnh chùa mới nay.
Xuân về kín chốn ai hay,
Biết đâu lẩn khuất trong này núi non.


Sơ lược tiểu sử tác giả:

Bạch Cư Dị 白居易 (772-846) tự Lạc Thiên 樂天, hiệu Hương Sơn cư sĩ 香山居士 và Tuý ngâm tiên sinh 醉吟先生, người Hạ Khê (nay thuộc Thiểm Tây). Ông là thi nhân tiêu biểu nhất giai đoạn cuối đời Đường, là một trong những nhà thơ hàng đầu của lịch sử thi ca Trung Quốc. Người ta chỉ xếp ông sau Lý Bạch và Đỗ Phủ.

Nguồn: Thi Viện



CÔNG NGHỆ MƯA NHÂN TẠO CÓ THỂ DẪN ĐẾN "CUỘC CHIẾN THỜI TIẾT" GIỮA CÁC QUỐC GIA

Nhà khí tượng học cảnh báo “cuộc chiến thời tiết” giữa các quốc gia có thể nổ ra nếu việc gieo hạt mây vượt tầm kiểm soát, sau khi lũ lụt ở Dubai làm nảy sinh lo ngại về công nghệ gây mưa nhân tạo.

Ô tô mắc kẹt trên đường phố ngập nước ở Dubai sau trận mưa lớn ngày 18/4. Ảnh: AFP/Getty Images

Theo trang Daily Mail (Anh), ông Johan Jaques, nhà khí tượng học cấp cao của Công ty công nghệ môi trường KISTERS, cảnh báo công nghệ non trẻ này có thể gây ra những hậu quả không lường trước, tiềm ẩn nguy cơ bùng nổ “bất ổn ngoại giao”.

“Khi con người can thiệp vào các hình thái mưa tự nhiên, chúng ta sẽ gây ra một chuỗi các sự kiện khó có thể kiểm soát”, ông nói.

Theo nhà khí tượng này, việc can thiệp vào thời tiết cũng đặt ra nhiều câu hỏi về đạo đức, bởi việc thay đổi thời tiết ở một quốc gia có thể dẫn đến những tác động dù nằm ngoài ý muốn nhưng lại rất thảm khốc ở quốc gia khác.

Thời tiết khắc nghiệt, những lo ngại về biến đổi khí hậu, cũng như các công nghệ điều khiển thời tiết đã thu hút sự chú ý của dư luận trong những ngày gần đây, sau khi mưa lũ ở Dubai gây ra tình trạng gián đoạn và thiệt hại trên diện rộng cho cơ sở hạ tầng.

Tuần này, Các Tiểu vương quốc Arab Thống nhất (UAE) đã hứng chịu lũ lụt khủng khiếp khiến sân bay và nhiều con đường xung quanh chìm trong biển nước. Hàng chục chuyến bay đã bị hủy khi du khách chen chúc vào phòng chờ trú ẩn trước những trận mưa như trút nước.

Video được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội cho thấy ô tô bị ngập nước, buộc hàng trăm người lái xe phải bỏ phương tiện và bơi đến nơi an toàn.

Người đàn ông lội qua đường ngập nước sau trận mưa lớn ở Sharjah ngày 17/4. Ảnh: AFP/Getty Images

Dubai đã chứng kiến lượng mưa lớn bất thường, khoảng 142 mm đổ xuống trong 24 giờ, bằng cả lượng mưa của thành phố trong một năm.

Sự thay đổi thời tiết bất thường đã làm dấy lên mối lo ngại về công nghệ gieo mây, phương pháp được sử dụng từ những năm 1940. Khi đó, các máy bay được trang bị pháo sáng chuyên dụng sẽ phóng muối vào các đám mây để gây mưa. Giới chức UAE đã phủ nhận việc tạo mưa nhân tạo liên quan đến trận lũ tuần này. Tuy nhiên, UAE đã sử dụng phương pháp tạo đám mây để thúc đẩy lượng mưa kể từ những năm 1990.

Giáo sư Jaques cho rằng lượng mưa dữ dội do công nghệ gieo hạt mây gây ra có thể dẫn đến dòng chảy quá mức, dẫn đến lũ quét tiềm ẩn.

“Lũ lụt ở Dubai đóng vai trò như một lời cảnh báo rõ ràng về những hậu quả không lường trước được mà chúng ta có thể gây ra khi sử dụng công nghệ này để thay đổi thời tiết. Ngoài ra, chúng ta có rất ít quyền kiểm soát hậu quả của công nghệ gieo hạt mây. Không rõ chính xác trời sẽ mưa ở đâu? Sử dụng các kỹ thuật như gieo hạt mây để tạo lượng mưa cần thiết cho một khu vực có thể gây ra lũ quét và hạn hán ở khu vực khác”, ông nói.

Ông Ahmed Habib, nhà khí tượng học tại Trung tâm Khí tượng Quốc gia (NCM) của UAE, nói với Bloomberg rằng một số hoạt động gieo hạt mây đã được thực hiện vài ngày ở Dubai trước khi lượng mưa chưa từng có xảy ra.

Tuy nhiên, NCM phủ nhận hoạt động này được thực hiện vào ngày 16/4, vài giờ trước cơn bão lớn. Song cơ quan này cho biết hoạt động này được thực hiện hôm 14 và 15/4.

Ông Maarten Ambaum, giáo sư vật lý và động lực học khí quyển tại Đại học Reading, cho rằng mặc dù việc gieo hạt mây có thể được sử dụng để tạo mưa, nhưng thông thường sẽ không thể hình thành một cơn bão rất lớn từ công nghệ này.

“Trong những năm 50 và 60, mọi người vẫn nghĩ đến việc sử dụng kỹ thuật gieo hạt mây để tạo ra những sự kiện thời tiết hoặc thay đổi những sự kiện thời tiết lớn này. Song điều này từ lâu đã được chứng minh là không thực tế”, ông giải thích.

Ông Giles Harrison, Giáo sư Vật lý Khí quyển tại Đại học Reading, cho biết UAE thực hiện việc gieo hạt trên mây, nhưng có sự khác biệt rất lớn giữa việc nhắm mục tiêu từng đám mây, phát triển bằng vật liệu gieo hạt được thả từ máy bay với lượng mưa ở Dubai - gắn liền với một hệ thống thời tiết phức tạp trên khắp khu vực.

Các chuyên gia cũng lưu ý biến đổi khí hậu có thể gây ra các kiểu thời tiết khắc nghiệt ở UAE.

Một chiếc ô tô mắc kẹt trên đường phố ngập nước ở Dubai sau trận mưa lớn ngày 18/4. Ảnh: AFP/Getty Images

Ông Dim Coumou, Giáo sư về khí hậu khắc nghiệt tại Đại học Vrije Amsterdam, cho rằng sự gia tăng lượng mưa lớn, giống với những trận mưa ở UAE trong những ngày gần đây, có liên quan đến hiện tượng nóng lên toàn cầu.

“Điều này là do sự đối lưu, vốn là dòng khí mạnh trong giông bão, mạnh lên trong một thế giới nóng hơn", ông nói.

Theo dữ liệu khí tượng thu được tại Sân bay Quốc tế Dubai, những cơn mưa ở Dubai bắt đầu trút xuống vào cuối ngày 15/4 làm ướt đẫm cát và ngập nhiều con đường ở Dubai. Lúc này, lượng mưa ở Dubai là khoảng 20 mm.

Lượng mưa tiếp tục tăng lên vào hôm sau và kéo dài suốt cả ngày, mưa đá cũng xảy ra ở thành phố đang chìm trong biển nước. Đến cuối ngày 16/4, lượng mưa hơn 142 mm đã làm ngập Dubai suốt hơn 24 giờ.

Trong khi đó, Sân bay Quốc tế Dubai, sân bay bận rộn nhất thế giới về du lịch quốc tế và là trung tâm của hãng vận tải đường dài Emirates thường chỉ ghi nhận lượng mưa trung bình là 95 mm hằng năm. Giới chức đã ra lệnh đóng cửa trường học và ban hành chính sách làm việc tại nhà trong khi hoạt động khắc phục hậu quả mưa lũ đang diễn ra.

Hải Vân / Theo: boatintuc

Tuesday, April 23, 2024

HIỂU ĐƯỢC "LUẬT ĐUỔI RẮN" BẠN SẼ KHÔNG THẤY ĐAU KHỔ NỮA

Những khó khăn bên ngoài chỉ là biểu hiện, điều thực sự làm khổ chúng ta là nội tâm.

Buông bỏ được, tâm bạn sẽ bình an. (Ảnh Pixabay)

Nếu một ngày nào đó vô tình bị rắn độc cắn, liệu bạn có dùng gậy đuổi con rắn khắp núi non đồng ruộng, nhất định phải đập chết con rắn kia?

Có thể bạn sẽ nói: “Tất nhiên là không, làm như vậy thật quá ngu ngốc”.

Tương tự, trong cuộc sống bạn có thể đã từng trải qua những điều ngớ ngẩn như thế này:

Ai đó đã nói điều gì đó chạm vào chỗ đau của bạn, bạn tức giận và nghĩ rằng lần sau bạn sẽ cho họ biết mặt.

Có người vô tình làm cho bạn mất mặt, bạn ôm mối hận và nhắc đi nhắc lại khiến bản thân kiệt sức.

Bị người yêu phản bội khiến mối quan hệ tan vỡ, bạn đau khổ vô cùng, không ngừng đặt câu hỏi cho đối phương và còn nghi ngờ về chính mình… Bạn đã không nhận ra mình đã rơi vào “Luật đuổi rắn”.

Ảnh Pixabay.

Khi bạn tiếp tục sống trong quá khứ, thực ra bạn đang đuổi theo “con rắn độc” đã cắn bạn đến chảy máu.

Aristotle từng nói: “Không ai có thể hành hạ bạn, ngoài chính bạn”.

Nhiều khi, điều khiến chúng ta thực sự tổn thương không phải là người khác mà là những nút thắt, những oán hận không thể giải trong tâm.

Khi bạn quyết tâm “trả thù con rắn” đó, bạn đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để điều trị vết thương, cuối cùng sẽ chết vì chất độc của nó.

1. Oán hận không buông hại chính mình

Trong "Sinh tử mệt nhọc", Mạc Ngôn từng kể qua một câu chuyện như thế này:

Tây Môn Đồn, xã Đông Bắc huyện Cao Mật, vốn có một địa chủ, tên là Tây Môn Nháo.

Ông là người làm từ thiện, cả đời cần cù nhưng đã chết vì hận thù sau khi bị dân làng đối xử tệ bạc.

Khi đến Âm phủ, sự oán hận của ông ngày càng trở nên sâu sắc hơn, ông tiếp tục phàn nàn và kêu ca và không chịu đầu thai.

Mạnh Bà thuyết phục ông ta uống thuốc quên đi kiếp trước, nhưng ông ấy từ chối: “Tôi sẽ giữ tất cả những đau đớn, phiền muộn và oán giận trong tim mình. Nếu không tôi sẽ mất hết ý nghĩa khi quay trở lại nhân gian”.

Diêm Vương bất lực, kết án ông ta luân hồi sáu cõi.

Từ đó, Tây Môn đã trải qua những cuộc đời khác nhau của các con vật lừa, bò, lợn, chó và khỉ.

Con khỉ. (Ảnh Pixabay)

Tuy nhiên, vì mang theo oán hận đi đầu thai, không chỉ mỗi lần đều trả thù thất bại, còn bị người trong thôn giết thịt, chết thảm trong nạn đói.

Có một câu nói: “Điều tai hại lớn nhất của cuộc đời là khi cần buông, nhưng lại không ngừng bám víu, không dứt. Đáng lẽ nên thoát khỏi từ lâu, thì cuối cùng lại trở thành con rối của nỗi ám ảnh suốt quãng đời còn lại”.

Khi bạn đắm chìm trong những ân oán, chuyện quá khứ, thực chất là bạn đang gieo mầm mống tự hủy hoại chính mình, biến cuộc đời mình thành một bi kịch bất tận.

Wilde là một ngôi sao sáng ở London thời Victoria. Ông có vẻ ngoài quyến rũ, tài năng đáng kinh ngạc và một gia đình hạnh phúc.

Nhưng vào năm 1895, mọi thứ đã bị hủy hoại. Vào thời điểm đó, Wilde nhìn thấy một tấm áp phích trước cửa câu lạc bộ mà ông thường đến. Có người viết những chữ to trào phúng Wilde trên áp phích, còn chửi bới tác phẩm của ông là "Thấp kém hạ lưu".

Khi nhìn thấy vậy, Wilde tức giận không thôi, thề phải truy cứu việc này đến cùng.

Sau một cuộc điều tra nghiêm túc, ông phát hiện ra người dán áp phích là một kẻ vô lại nổi tiếng ở địa phương - Hầu tước Queensbury.

Vì vậy, Wilde tạm dừng tất cả các bài viết của mình và dành toàn bộ tâm trí của mình vào quá trình truy tố, thề sẽ đưa đối phương vào tù. Tuy nhiên, vụ kiện này kéo dài tới bốn năm.

Bốn năm tranh chấp pháp lý đã làm mất uy tín của Wilde, sự nghiệp viết lách của ông đi vào bế tắc và vợ ông đã bỏ ông.

Cuộc sống rực rỡ ban đầu bỗng chốc tan biến như bong bóng xà phòng.

Nietzsche có một câu nói nổi tiếng trong "Vượt ra ngoài Thiện và Ác": "Chiến đấu với rồng quá lâu, chính bạn sẽ trở thành rồng; nhìn chằm chằm vào vực thẳm quá lâu, và vực thẳm sẽ nhìn lại".

Trong chặng đường dài của cuộc đời, chúng ta thường gặp phải nhiều rắc rối, trở ngại. Nhưng điều thực sự khiến bạn tổn thương không phải là người khác, mà là nỗi ám ảnh bên trong bạn.

Nếu bạn luôn ép mình phải tranh đấu với vực thẳm đen tối, thì vực thẳm cũng sẽ dây dưa lại với bạn.

Nếu luôn ép mình dính líu đến những người xấu, việc xấu thì bạn sẽ càng lún sâu vào đó, khó thoát ra được.

Tâm an vạn sự an. (Ảnh Pixabay)

Tất cả không bỏ xuống được, nghĩ không thông, tâm ý khó bình hoà, suy cho cùng đều là do chấp niệm của bản thân mà lên.

Khi cạnh tranh một cách mù quáng, chính là đang trừng phạt bản thân vì lỗi lầm của người khác. Cuối cùng dẫn đến bản thân tuyệt vọng và oán giận không nguôi.

2. Buông oán hận là hành vi tử tế nhất đối với chính mình

Ở Đài Loan, tình yêu của Lý Ngao và Hồ Nhân Mộng luôn chịu đủ chỉ trích.

Họ từng yêu nhau mãnh liệt, nhưng cuộc hôn nhân của họ chỉ kéo dài 115 ngày.

Lý Ngao sau khi ly hôn, không giữ thể diện nên có của mình, thỉnh thoảng tiết lộ những vấn đề tầm thường trong cuộc hôn nhân của hai người khi còn chung sống. Cũng đem cuộc sống riêng tư của Hồ Nhân Mộng phơi bày cho công chúng.

Bị sỉ nhục và chửi bới vô tận, khiến hình tượng công chúng của Hồ Nhân Mộng xuống dốc không phanh.

Có người hỏi Hồ Nhân Mộng: Cô đối đãi thế nào với Lý Ngao khi anh ta không chịu buông tha cô như thế?

Cô trả lời thế này: "Trong nhiều năm, anh ta vẫn làm nhục tôi như vậy, đó là một sự rèn luyện tốt cho tôi. Chỉ có sự căm ghét mới là kẻ hủy diệt".

Đúng vậy, đối mặt với phỉ báng, vu khống của người khác, bạn càng canh cánh trong lòng, thì bạn sẽ càng đau khổ. Nếu bạn coi nó như một cơn gió thổi qua, tâm bạn sẽ tự nhiên bình tĩnh và an nhiên.

Chu Quốc Bình từng nói: “Nếu đau thì là do bạn quan tâm. Càng quan tâm thì càng đau. Chỉ cần bạn không quan tâm thì một sợi tóc cũng không thể tổn thương được”.

Trước sự vu khống, tổn thương và rắc rối của người khác, sự quan tâm quá mức sẽ trở thành cái lồng giam cầm chính mình. Chỉ bằng cách học cách buông bỏ những tổn thương trong quá khứ, chúng ta mới có thể chào đón một tương lai mới.

Tha thứ cho người khác và buông bỏ quá khứ không phải là nhu nhược, mà là thành toàn và đối xử tử tế tốt nhất với chính mình.

3. Mọi khó nạn đến là để thành tựu bạn

Trong truyện Forrest Gump có câu: “Cuộc sống là một quá trình đào thải không ngừng. Dần dần bạn sẽ biết điều gì là quan trọng và điều gì là không quan trọng”.

Khi một người bắt đầu trưởng thành, họ sẽ biết lùi lại một bước trời cao biển rộng, sẽ không bị ràng buộc bởi những rắc rối và những chuyện tầm thường trước mặt.

Một khi con người đã có nhân cách lớn, thì mọi điều đúng sai sẽ trở nên nhỏ bé như hạt bụi. Bởi vì bạn bắt đầu hiểu: Những khó khăn của người khác, nghịch cảnh hiện tại chỉ là nền tảng để mài giũa nhân cách của chính bạn.

Khó khăn, nghịch cảnh là cơ hội để mài dũa nhân cách. (Ảnh Pixabay)

Khi bạn có thể nhìn vấn đề từ góc độ rộng hơn, bạn sẽ thấy con đường phía trước thật rộng lớn.

Joe Louis là nhà vô địch quyền anh nổi tiếng trong lịch sử nước Mỹ.

Một ngày cuối tuần, anh và bạn bè lái xe đi chơi. Trên đường đi đã vô tình va chạm với tài xế phía sau.

Khi đó đường đang tắc nghẽn, chiếc xe phía sau đã tông vào đuôi xe của Joe Louis. Rõ ràng đó là lỗi của người lái xe phía sau nhưng người lái xe kia lại vung nắm đấm đầy uy hiếp, muốn đánh Joe Louis.

Đối mặt với những rắc rối vô lý của đối phương, Joe Louis không những không tức giận mà còn lịch sự xin lỗi. Bạn của anh ấy không hiểu được hành vi của anh ấy.

Joe Louis mỉm cười nhẹ và nói với bạn mình: "Nắm đấm của tôi là để khoe với đối thủ trên sân, chứ không phải để đánh nhau với những kẻ nhàm chán".

Bing Xin đã nói trong "Stars": "Một con chim bay cao, sao phải cãi nhau với những con chim trong lồng? Bạn có bầu trời của riêng mình".

Cuộc sống là một hành trình quý giá.

Nếu bạn luôn lãng phí thời gian vào những điều xấu và những người xấu, bạn sẽ bỏ lỡ nhiều cảnh đẹp tuyệt vời.

Trước những khó khăn của cuộc sống, lựa chọn quên đi càng quan trọng hơn. Đối mặt với sự tổn hại do người khác gây ra, cười cho qua sẽ cao thượng hơn.

Cái gọi là trưởng thành là nhìn thấu thế giới mà vẫn giữ được sự bình yên, tĩnh lặng trong tâm hồn.

Khi bạn có thể coi nhẹ mọi thứ, dù có bao nhiêu tranh chấp và xáo trộn, chúng sẽ trở nên không đáng kể đối với bạn.

Nhà văn Lori Gottlieb viết: "Có sự khác biệt giữa đau đớn và đau khổ. Cảm thấy đau đớn không phải là lựa chọn của bạn, nhưng nỗi đau tiếp tục là lựa chọn của bạn".

Hạnh phúc hay đau khổ do chính ta lựa chọn. (Ảnh Pixabay)

Nhiều khi, những khó khăn bên ngoài chỉ là biểu hiện, thứ thực sự hành hạ chúng ta lại chính là nội tâm của mình.

Dù số phận có đầy thăng trầm và cay đắng, thì người cầm lái thực sự vẫn là chính chúng ta.

Nếu bị rắn cắn, điều quan trọng nhất không phải là đuổi theo mà phải nhanh chóng gọi xe cấp cứu.

Khi ai đó làm tan nát trái tim bạn, điều quan trọng nhất không phải là đắm chìm trong đó mà là tự chữa lành vết thương càng sớm càng tốt.

Khi bạn không còn gặp rắc rối với chính mình nữa thì mọi chuyện có thể hoàn toàn kết thúc.

Khi bạn có thể buông bỏ nỗi đau, trái tim bạn mới có chỗ để lấp đầy hạnh phúc.

Theo: Triệu Lệ - Aboluowang - Nguồn: Insights
Nguyên Anh biên dịch

VÌ SAO NGƯỜI HOA QUẦN CƯ THÀNH CHỢ LỚN

Buổi đầu của các di dân người Hoa ở Đàng Trong: từ Cù Lao phố đến Chợ Lớn

Ngày nay, tại Sài gòn có trên 500.000 người Việt gốc Hoa sinh sống ở các quận 5, 6, và quận 11, trong đó quận 5 chiếm khoảng 40% dân số. Cộng đồng người Hoa này đến từ đâu? Vì sao họ tập trung sinh sống ở khu vực này?

(ảnh: Quang Ninh)

Năm Kỷ Mùi (1679), 4 năm trước khi đế chế của nhà Minh hoàn toàn rơi vào tay nhà Thanh (năm 1683), hai viên tướng nhà Minh là Dương Ngạn Địch và Trần Thượng Xuyên đã cùng hơn 3.000 quân binh, hơn 50 chiến thuyền đến nước ta xin tị nạn. Theo “Đại Nam thực lục”, chỉ riêng đoàn thuyền của Trần Thượng Xuyên đã có đến 50 chiếc thuyền cùng với khoảng 3.000 người đến cửa biển Tư Dung và Đà Nẵng xin thần phục chúa Nguyễn. Đó là thế hệ di dân người Hoa đầu tiên đến Đàng Trong là những người Hoa theo phong trào “Phù Minh diệt Thanh” (hay “Phản Thanh phục Minh”), tức những người theo nhà Minh không thần phục nhà Thanh. Chúa Nguyễn Phúc Tần thu nhận, ban cho ông chức cũ và sai đến ở đất Đông Phố (Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai ngày nay).

Đoàn thuyền của Trần Thượng Xuyên theo cửa biển Cần Giờ tiến vào Bàn Lân (Bàn Lăn), nay thuộc TP. Biên Hoà; binh thuyền của Dương Ngạn Địch tiến vào cửa Soài Rạp đến vùng Vũng Gù – Mỹ Tho. Họ đã vỡ đất hoang, dựng phố xá, biến hai vùng đất mình đặt chân đến thành những đại phố sầm uất là Nông Nại đại phố (Cù Lao phố, Biên Hòa) và Mỹ Tho đại phố.

Sách “Biên Hòa – Đồng Nai 300 năm hình thành và phát triển” (Ban chỉ đạo lễ kỷ niệm 300 năm vùng đất Biên Hòa – Đồng Nai, nxb Đồng Nai, 1999) chép: “Năm 1679, hai tướng Dương Ngạn Địch và Trần Thượng Xuyên, tức Trần Thắng Tài, đã dùng 50 chiến thuyền vượt biển di tản 3.000 người thân tộc và cận vệ. Họ cập bờ Tư Dung (miền kinh đô Thuận Hóa) xin tị nạn vào đất Việt, được chúa Nguyễn chấp thuận cho phép nhập cư. “Việt sử xứ Đàng Trong” của Phan Khoang chép: “Chúa Thái Tông bèn khiến đặt yến tiệc đã họ, an ủi, khen ngợi, cho các tướng lãnh y chức cũ, phong thêm quan tước mới, khiến vào ở đất Đông Phố để mở mang đất ấy. Liền đó họ được các tướng Vân Trình, Vân Chiêu hướng dẫn, binh thuyền tướng sĩ Long Môn của Dương Ngạn Địch tiến vào Lôi Lạp, theo cửa Đại, cửa Tiểu, đến định cư ở Mỹ Tho. Binh lính, tướng sĩ Cao, Lôi, Liêm của Trần Thượng Xuyên, Trần An Bình tiến vào cửa biển Cần Giờ rồi lên định cư ở Bàn Lân, xứ Đồng Nai (vùng Biên Hòa ngày nay)”.

Năm 1698, chúa Nguyễn Phúc Chu lập phủ Gia Định, cho phép những di dân người Hoa định cư, đồng thời lập ra Minh Hương xã ở vùng Tàu Hủ – Bến Nghé thuộc Phiên Trấn và Thanh Hà xã thuộc Trấn Biên. Từ đó, nhóm người Hoa di cư còn được gọi là “người Minh Hương”.

Trong cuộc giao tranh giữa nhà Tây Sơn với chúa Nguyễn Ánh, vào những năm 1776-1788, Cù Lao phố (Biên Hòa) và Gia Định đã bị tàn phá nặng nề, sinh hoạt và hoạt động thương mại của người Hoa bị đình trệ, nhiều người phải bỏ đi nơi khác lánh nạn. Đến năm 1788, người Hoa ở Thanh Hà xã trở lại Cù Lao phố rất ít, đa phần chuyển đến định cư ở khu vực Chợ Lớn ngày nay, biến nơi này thành điểm tập trung người Hoa đông đảo, sầm uất nhất của Đàng Trong.

Như vậy, xét về nguồn gốc di cư, người Hoa tại Chợ Lớn có thể được chia làm hai nhánh khác nhau”: Một là những người Hoa ở Minh Hương xã đã kết hôn với người Việt, hội nhập với văn hóa và ngôn ngữ của cộng đồng người Việt; hai là những người Hoa Thất Phủ, tức các di dân người Hoa đến từ 7 phủ thuộc 3 tỉnh của Trung Quốc khi đế chế của nhà Minh sắp sửa rơi vào tay nhà Thanh.

Chân dung Đô đốc Trần Thượng Xuyên, chùa Ông thờ Quan Công ở Cù Lao phố, Biên Hoà (Hình: wiki)

Đô đốc Trần Thượng Xuyên và sự hình thành của Cù Lao phố (Biên Hòa)

Trần Thượng Xuyên sinh năm 1655, mất năm 1720, quê ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc, là quan của nhà Minh. Năm 1644, nhà Mãn Thanh đánh chiếm hầu hết lãnh thổ Trung Quốc, lập ra triều đại nhà Thanh, nhưng trong thực tế, lực lượng ủng hộ nhà Minh vẫn còn chiến đấu rải rác ở các nơi. Trần Thượng Xuyên tham gia phong trào kháng Thanh của Trịnh Thành Công và được phong làm Tổng binh 3 châu Cao – Lôi – Liêm. Tuy nhiên, theo thời gian, triều đình nhà Thanh ngày càng ổn định, lực lượng kháng Thanh thất bại và bị tiêu diệt dần dần, kể cả Trịnh Thành Công ở Đài Loan. Năm Kỷ Mùi 1679, sau khi quân Thanh dẹp loạn Tam Phiên, Trần Thượng Xuyên cùng quân của mình và gia đình rời Trung Quốc tị nạn. Cùng đi với ông trong đợt này còn có Long Môn tổng binh Dương Ngạn Địch và Phó tướng Hoàng Tiến.

Trước khi nhóm người Hoa của Trần Thượng Xuyên đến định cư ở Bàn Lân thì nơi đây đã có người Việt đến khẩn hoang lập làng rải rác từ Mỗi Xuy (Bà Rịa) đên Nhơn Trạch, Long Thành, Biên Hòa.

Số người Hoa hiên diện trong đợt nhập cư năm 1679 tại Bàn Lân là một bộ phận của tổng số 3.000 người Hoa di tản sang Việt Nam. Nhóm người Hoa do Trần Thượng Xuyên cầm đầu đến định cư tại Bàn Lân, thấy Cù Lao phố là địa điểm thuận lợi cho việc buôn bán. Họ đã xây dựng nên Nông Nại (Nông Nại là Đồng Nai phát âm theo giọng Quảng Đông) đại phố, một thương cảng xuất nhập khẩu lớn nhất miền Đông Nam bộ vào lúc đó. Họ đã thu hút các thương nhân Trung Hoa và các nước khác là những thương buôn chuyên nghiệp có vốn to và giàu kinh nghiệm… “ (Biên Hòa – Đồng Nai 300 năm hình thành và phát triển, tr. 111, 112).

(Hình: wiki)

“Đại Nam liệt truyện” chép về Trần Thượng Xuyên: “Trần Thượng Xuyên tự là Thắng Tài, người tỉnh Quảng Đông, làm quan Tổng binh nhà Minh. Khi nhà Minh mất, giữ nghĩa không làm tôi nhà Thanh. Thái Tông Hoàng Đế năm thứ 31, Kỷ Mùi (1679), mùa xuân, cùng với Long Môn Tổng binh Dương Ngạn Địch, Phó tướng Hoàng Tiến và Trần Bình An đem biền binh, gia quyến hơn 3000 người và hơn 50 chiến thuyền đến đỗ ở các cửa biển Tư Hiền và Đà Nẵng, tự bày tỏ rằng: “Chúng tôi là bộ thần nhà Đại Minh, hết lòng trung vì nước, sức kiệt thế cùng, vận nhà Minh đã hết, chúng tôi không chịu thờ nhà Thanh, sang đây dâng lòng thành, xin làm tôi tớ”. Triều đình bàn rằng họ khác phong tục, khác tiếng nói, thình lình kéo đến cũng khó khu xử, nhưng họ cùng bách mà đến với ta, ta không nỡ cự tuyệt.

Miền Đông Phố của Chân Lạp đất rộng, đồng tốt bát ngát nghìn dặm, triều đình chưa kinh lý, chi bằng lấy sức của họ cho mở đất mà ở. Thế là làm một việc mà được 3 điều lợi. Chúa ưng thuận, ban khen thiết yến và yên ủi họ, rồi trao cho làm quan chức, cho đến ở tại Đông Phố.

Trần Thượng Xuyên cùng bọn Dương Ngạn Địch đến cửa khuyết tạ ơn mà đi. Thượng Xuyên vào cửa biển Cần Giờ đóng ở Bàn Lân (nay thuộc Biên Hòa). Ngạn Địch và Hoàng Tiến vào cửa biển Soài Rạp (Lôi Lạp) đóng ở Mỹ Tho (nay thuộc Định Tường). Họ khai khẩn đất bỏ không, dựng phố xá. Người nhà Thanh cùng thuyền buôn các nước Tây dương, Nhật Bản và Chà Và đến tụ tập buôn bán đông đúc. Bởi thế phong hóa văn minh ngày dần thấm nhuần vào Đông Phố.

Năm Mậu Thìn (1688), Anh Tông Hoàng Đế năm đầu, mùa hạ, Hoàng Tiến giết chủ tướng Dương Ngạn Địch ở cửa biển Mỹ Tho, tự xưng là Phấn Dũng Hỗ uy Tướng quân, đóng quân ở Nam Khê (nay thuộc huyện Kiến Hòa, tỉnh Định Tường), cướp bóc nước Chân Lạp.

Tin này lên đến triều đình, chúa sai Phó tướng doanh Trấn Biên Mai Vạn Long đem quân đi đánh. Hoàng Tiến chạy đi rồi chết. Vạn Long chiêu tập những quân Long Môn còn lại giao cho Thượng Xuyên quản lĩnh, làm tiên phong, đóng quân ở Doanh Chậu (nay thuộc Vĩnh Long), kế đó tiến đánh Chân Lạp và thắng được.

Hiển Tông Hoàng Đế năm thứ 8 Kỷ Mão (1699), mùa thu, Nặc Thu nước Chân Lạp làm phản, Thượng Xuyên đem việc tâu lên. Chúa sai Nguyễn Hữu Cảnh làm Thống suất, Cai bạ Phạm Cẩm Long làm Tham mưu, lĩnh quân 2 doanh Bình Khang, Trấn Biên và thuộc binh 7 thuyền Quảng Nam cùng tướng sĩ Long Môn.

Đền thờ tường Trần Thượng Xuyên nhìn từ ngoài cổng (Hình: Dân Trí)

Canh Thìn, Hiển Tông năm thứ 9 (1700), mùa xuân, Trần Thượng Xuyên đánh nhau với giặc nhiều trận đều thắng. Quân Hữu Cảnh đến thành Nam Vang. Nặc Thu đến cửa quân xin hàng.

Tân Mão, Hiển Tông năm thứ 20 (1711) mùa đông, Nặc Thâm từ nước Xiêm về, mưu hại Nặc Yêm. Nặc Yêm sai người phi báo Trấn Biên và Phiên Trấn, xin quân đến cứu. Thượng Xuyên cùng Phó tướng Nguyễn Cửu Vân đem việc tâu lên (việc này chép ở truyện Nguyễn Cửu Vân).

Giáp Ngọ, Hiển Tông năm thứ 23 (1714), mùa đông, Nặc Thâm đem quân vây Nặc Yêm. Nặc Yêm quân ít, cầu cứu với hai doanh Phiên Trấn và Trấn Biên. Chúa cho Trần Thượng Xuyên làm Đô đốc Phiên Trấn đem binh đến Sài gòn. Phó tướng Trấn Biên Nguyễn Cửu Phú đem quân đóng ở Soài Rạp (Lôi Lạp), thủy quân đóng ở Mỹ Tho làm thanh viện từ xa rồi sai người đem việc phi tấu. Chúa bảo cho biết rằng: “Việc ngoài cửa khổn, giao cả cho hai người. Phải xét kỹ cơ nghi nên đánh hay lấy thế nào cho yên nơi phiên phục”.

Rồi đó lũ Thượng Xuyên và Cửu Phú đem các tướng sĩ hợp quân với Nặc Yêm, bao vây Nặc Thâm ở thành La Bích. Nặc Thu dâng thư nhận tội, xin lập vua mới để giữ lấy nước. Lũ Thượng Xuyên đem việc tâu lên, chúa mừng lắm nói rằng: “Ngoài cửa khổn, tướng quân làm việc, nên lâm trận quyết thắng để khống chế khuất phục người ngoài. Còn việc lập vua mới đợi sau sẽ bàn”.

Ất Mùi, Hiển Tông năm 24 (1715), mùa xuân, Nặc Thâm ở thành La Bích, tình thế ngày một cùng quẫn, phóng hỏa đốt nhà cửa trong thành, ngầm ra cửa nam, trốn đi. Nặc Thu được tin, cùng trốn. Thượng Xuyên và Cửu Phú đem quân vào thành, thu hết khí giới nghi trượng. Lại dò biết Nặc Thu ở tháp Băng Thủy, bèn sai Nặc Yêm chiêu dụ. Nặc Thu sợ, không dám ra, xin nhường ngôi vua cho Nặc Yêm. Lũ Thượng Xuyên đem sự trạng ấy tâu lên. Chúa cho phong Nặc Yêm làm quốc vương Chân Lạp.

Mùa hạ, tháng ước Xiêm sai người trách Nặc Yêm gây hấn, lại muốn phát binh để giúp Nặc Thâm. Nặc Yêm cáo cấp Thượng Xuyên và Cửu Phú đem việc tâu lên. Chúa nghĩ ở xa khó tính được việc binh, bèn sai hai tướng tùy nghi xếp đặt. Chúa lo Nặc Yêm binh lực không đủ, nên cho Nặc Yêm hết cả những binh khí và nghi trượng đã thu được và trả lại những dân đã bị bắt từ trước.

Sau đó, Thượng Xuyên bệnh rồi chết. Người Trấn Biên nhớ công, lập đền thờ”.

Đền thờ tướng Trần Thượng Xuyên nhìn chính điện (Hình: Dân Trí)

5 năm sau khi đến định cư tại Cù Lao phố, nhóm người Hoa theo Trần Thượng Xuyên đã xây dựng miếu Quan Công vào năm 1684, về sau đổi tên thành Thất phủ cổ miếu, dân gian thường gọi là chùa Ông (xã Hiệp Hòa, TP. Biên Hòa). Miếu thờ chính là miếu thờ Quan Công, một trong 3 anh em “Đào viên kết nghĩa” thời Tam Quốc, gồm: Lưu Bị, Quan Công và Trương Phi. Phía bên trái gần cổng ra vào có tượng ngựa Xích Thố của Quan Công. Theo tiểu thuyết “Tam quốc diễn nghĩa”, ngựa Xích Thố ban đầu là ngựa của Đổng Trác, sau đó Đổng Trác tặng lại cho Lữ Bố. Con ngựa này dài một trượng, cao tám thước, màu đỏ rực như lửa, mỗi ngày đi ngàn dặm. Sau khi Lữ Bố chết, Xích Thố được Tào Tháo cho người chăm sóc, sau đó trao lại cho Quan Công. Khi Tào Tháo tặng ngựa Xích Thố cho Quan Công, nhận ngựa xong Quan Công liền phục lạy tạ ơn. Tào Tháo đã phải ngạc nhiên nói: “Ta đã bao phen trao tặng nào là mỹ nữ, nào là vàng bạc, nào là gấm vóc, sao chẳng thấy Vân Trường vui, nay cho con ngựa này mà Vân Trường lại tạ ơn hậu như vậy?”

Về mặt chức năng, chùa Ông không chỉ là cơ sở thờ tự tâm linh mà còn là hội quán để cộng đồng người Hoa lui tới sinh hoạt, tương trợ lẫn nhau.

Về mặt kiến trúc, chùa Ông là một công trình mỹ thuật với nghệ thuật điêu khắc đặc sắc. Đặc biệt, trên nóc chùa có tượng “ông Nhật” và “bà Nguyệt” tượng trưng cho yếu tố âm và dương. Theo triết lý phương Đông, âm – dương hòa hợp sẽ sinh ra muôn loài, biểu hiện sự thịnh vượng của vạn vật. Tuy nhiên, theo chiết tự chữ Hán, 2 chữ Nhật và Nguyệt hợp lại thành chữ “Minh”; đây là cách để cộng đồng người Hoa nhớ về cố quốc.

Huỳnh Duy Lộc / Theo: Saigon Nhỏ



ĐẾN THĂM NGÔI LÀNG CỔ TÍCH HALLSTATT, "VIÊN NGỌC QUÝ" 7,000 NĂM TUỔI CỦA CHÂU ÂU

Dù đã trải qua bao thăng trầm và biến cố của lịch sử nhưng Hallstatt, ngôi làng nhỏ nằm bên hồ Hallstätter See, vẫn giữ được cho mình nét hoang sơ và cổ kính lâu bền đã trở thành một phần vẻ đẹp của “viên ngọc quý” giữa lòng châu Âu này.

(Ảnh: Alpinemarketing)

Nhớ về những kỷ niệm những ngày còn bên châu Âu, khi lần đầu tiên lạc vào ngôi làng cổ tích Hallstatt, Hiền Mi, một blogger du lịch nổi tiếng của Việt Nam, viết: “Cái cảm giác đứng trước dãy Alps mờ sương hùng vĩ, mây vần vũ bao quanh các đỉnh núi và gió đang se se chớm xuân, thị trấn bên hồ nước đẹp nhất thế giới làm người ta thật muốn quên đi cái náo nhiệt của thành phố hoa lệ. Trên chuyến tàu sang sông, ngôi làng cổ tích dần hiện ra trước mắt nhỏ xinh mà lung linh đến lạ”.

Mùa xuân của Hallstatt. (Ảnh: Getty)

Lạc vào Hallstatt cổ kính và bình yên

Hallstatt quyến rũ người đối diện bởi vẻ thanh bình, điềm tĩnh và trầm mặc đến lạ kỳ; có lẽ cũng bởi sự hiện diện của những lâu đài từ thời Trung cổ, những nhà thờ cổ kính và những căn nhà gỗ mộc mạc ngăn nắp… Bước chân trên những con đường nhỏ hẹp của Hallstatt dù bé xinh nhưng đã 7.000 năm tuổi này, hãy dành tâm trí của bạn để thưởng thức vẻ đẹp cổ kính của những kiến trúc xa xưa giữa miền núi rừng và sông nước mênh mông.

(Ảnh: Instant-nomade)

Bên mỗi bức tường là hàng dây leo quấn quít, những chậu hoa nhỏ xinh đang tỏa sắc thắm, những ban công đã bắt màu rêu phong theo năm tháng, những mái nhà xếp lớp nâu cũ kĩ. Có lẽ cũng vì sinh ra từ miền đất quá đỗi lãng mạn mà khí chất yêu thiên nhiên và cái đẹp cũng ăn vào tâm hồn của người dân nơi đây. Họ rất yêu hoa, bạn sẽ thấy không một gia đình nào không đặt hoa trên ban công hay trồng những cây dây leo trên tường nhà. Nếu muốn thưởng tặng cho mình nhiều hơn chút yên bình, với khoảng 10 phút đi bộ ra khỏi làng, bạn có thể tìm thấy một điểm quan sát phía trên ngôi làng, nơi bạn có thể phóng tầm mắt của mình rộng hơn và xa hơn.

(Ảnh: Get Up & Go Magazine Blog)

Hallstatt đẹp quanh năm. Mùa hạ đến, Hallstatt là thiên đường dành cho các môn thể thao như leo núi, chèo thuyền, leo núi, đạp xe địa hình,… Mùa đông đến, Hallstatt cung cấp những bãi trượt tuyết, khu tham quan cột băng và những bãi tắm…

Hallstatt nổi tiếng không chỉ bởi vì vẻ đẹp mơ mộng và yên bình, mà còn bởi đây là nơi chứa mỏ muối lâu đời nhất thế giới. Từ ‘Hall’ trong tiếng Celtic cổ có nghĩa là muối, vùng muối. Người Celts với văn hóa Celtic được cho là những người đầu tiên khai thác mỏ muối và cung cấp cho châu Âu trong suốt một thời gian dài và xây nên ngôi làng sung túc và thịnh vượng.

Năm 1997, ngôi làng được UNESCO công nhận là di sản văn hóa Thế giới.

(Ảnh: Instant-nomade) 

(Ảnh: Hallstatt) 

(Ảnh: Instant-nomade) 

(Ảnh: Instant-nomade) 

Mùa hạ của Hallstatt. (Ảnh: Hafermann Travel) 

Mùa thu của Hallstatt. (Ảnh: Istock) 

Mùa đông của Hallstatt. (Ảnh: Pinterest)

Đến Hallstatt sao không ghé tu viện Admont và khám phá nguồn tri thức vô hạn?

Nước Áo khoác lên mình vẻ cổ kính bởi sở hữu hàng chục tu viện nổi tiếng như tu viện Melk, tu viện Augustins ở Dürnstein với những kiến trúc đặc biệt ấn tượng. Không có vẻ ngoài ấn tượng hay thu hút như những công trình kiến trúc nổi tiếng khác, nhưng những ai từng khám phá Admont đều biết rõ một điều đặc biệt mà trái tim của nó sở hữu, đó chính là thư viện tu viện lớn nhất thế giới.

(Ảnh: Instant-nomade)

(Ảnh: Instant-nomade)

Đây dường như là một phép lạ từ sau đám cháy vào năm 1865, khi cả ngôi làng và tu viện bị nhấn chìm trong biển lửa. Năm 1868, tu viện được xây dựng lại theo phong cách Gothic mới, dù không giữ được trọn vẹn hình dáng ban đầu như hồi thế kỷ 11, nhưng Vermont ngày nay vẫn kiêu hãnh nghiêm mình giữa trời xanh và mây trắng đón khách tham quan ghé thăm vẻ đẹp độc đáo của riêng mình và khám phá nguồn tri thức vô tận mà nó mang trong mình. Đến tu viện, bạn có thể bắt đầu chuyến hành trình của mình từ nhà thờ và vườn hoa tu viện, tại đây được phát vé vào cửa miễn phí. Sẽ chẳng còn những cái nóng oi bức của mùa hè, thay vào đó là một không gian vô cùng tươi mát và dễ chịu trong khuôn viên của tu viện.

Sau khi chiêm ngưỡng cái vẻ ngoài khiêm nhường, giản dị, bạn sẽ đến với trái tim của tu viện, nơi nuôi dưỡng những mạch nguồn cảm xúc và những trí tuệ thông suốt đang ẩn mình phía sau. Phía trên trần nhà của thư viện được trang trí bởi những bức hình họa Thiên đường và những vị Thần, có chút gì đó mang dáng dấp của những điện thờ và những vòm nhà lộng lẫy trong những vương cung Thánh đường lộng lẫy ở Vatican.

(Ảnh: Instant-nomade) 

(Ảnh: Instant-nomade) 

(Ảnh: Instant-nomade)

Trên các bức tường, hàng ngàn cuốn sách được xếp chồng lên nhau một cách cẩn trọng, những hàng cột, lan can bằng sắt uốn lượn và đứng quên những bức tượng xung quanh các kệ sách, tất cả tạo nên một khung cảnh rất ấn tượng. Với chiều dài 70 mét, thư viện chứa khoảng 150.000 cuốn sách, trong đó là biết bao cuốn sách được lưu giữ từ nhiều thế kỷ trước và qua tay biết bao bạn đọc.

(Ảnh: Instant-nomade) 

(Ảnh: Instant-nomade) 

(Ảnh: Instant-nomade)

Khép lại những trang sách khám phá những địa danh nhỏ bé miền phương Bắc nước Áo rực rỡ, chúc các bạn có những quyết định mới cho những chặng đường dài trên hành trình tìm hiểu hành tinh xinh đẹp này nhé!

Xuân Hà / Theo: ĐKN