Saturday, November 8, 2025

TIẾC THƯƠNG NGÀY QUA: NHỮNG CA KHÚC CHỌN LỌC CỦA AZNAVOUR

Les meilleures chansons (Những bài hát hay nhất) là tựa đề bộ tuyển tập vừa được phát hành trong tháng này của Aznavour, trong đó có ba ca khúc chưa từng được phổ biến. Bao gồm tổng cộng 44 bài hát, bộ đĩa CD này được cho ra mắt công chúng vào mùa thu, nhân dịp kỷ niệm 7 năm ngày danh ca người Pháp gốc Armenia qua đời (ông mất vào ngày 1/10/2018, ở tuổi 94).

Charles Aznavour (bên phải) biểu diễn trong một sự kiện âm nhạc tại Culver City, California, Hoa Kỳ, ngày 06/02/2004. AP - MARK J. TERRILL

Giai điệu đầu tiên trích từ tuyển tập là bản song ca với ca sĩ nổi tiếng người Ý Dalida. Hai nghệ sĩ này đã thu âm nhạc phẩm « Quand on s'aime » (Khi ta yêu nhau) cho một chương trình truyền hình Pháp vào năm 1967, xen kẻ giọng ca và lời thoại.

Trong kho lưu trữ cá nhân của Aznavour, được gia đình ông nhượng quyền khai thác cho hãng đĩa Universal, công ty thu âm này đã phát hiện nhiều bản ghi âm thử (demo), trong đó có một băng cát sét ghi âm giai điệu bản nhạc « Khi ta yêu nhau » kèm theo một số lời hướng dẫn dành cho Dalida.

Hai danh ca Aznavour và Dalida lần đầu tiên cùng đi biểu diễn với nhau là vào năm 1957. Vào thời bấy giờ, ông đã sáng tác một số ca khúc quan trọng cho cô : « Aie mourir pour toi » và « Pour te garder ». Vào đầu những năm 1970, như một lời tri ân dành cho người bạn diễn trung thành, Dalida đã lén thu âm nhạc phẩm « La Mamma » (Mẹ hiền) cho một chương trình truyền hình mà theo dự kiến Charles Aznavour là khách mời quan trọng. 

Click để nghe: Charles Aznavour et Dalida - Quand on s'aime (1967)

Nhưng vì danh ca Aznavour đang bận lưu diễn tại Nhật Bản, bị trễ chuyến bay nên không về kịp, nên rốt cuộc ca khúc này bị bỏ quên, vẫn chưa được phổ biến. Mãi đến nhiều năm sau khi Dalida qua đời, phiên bản « La Mama » của nữ danh ca mới được phát hành trên bâng đĩa, vào năm 1996.

Ca khúc thứ hai trên tuyển tập chọn lọc cũng là một bản song ca của nhạc phẩm « La Mamma » (Mẹ hiền) nhưng dưới dạng phóng tác tiếng Anh « For Mama », được Aznavour thu âm vào năm 1974 với ông hoàng nhạc blues Ray Charles. Ngoài đời, hai nghệ sĩ này rất qúy mến nhau. Họ thậm chí còn bàn đến việc thực hiện một album chung, nhưng dự án này rốt cuộc vẫn không thành.

Sinh thời, Aznavour đã có một sự nghiệp lẫy lừng tại Hoa Kỳ. Ông đã hát chung với nhiều nghệ sĩ trên sân khấu như Frank Sinatra, Liza Minnelli, Paul Anka, hay Elton John (Yesterday when I was young) nhưng trong số những nghệ sĩ này, Ray Charles có lẽ là người ngưỡng mộ Aznavour nhiều nhất. Sau khi ghi âm phiên bản phóng tác « Il est mort le soleil » (Nắng đã tắt /The sun died) của Nicoletta, Ray Charles đã ngỏ lời hợp tác với Aznavour trên giai điệu tiếng Anh của nhạc phẩm « La Mamma ».

Click để nghe: Charles Aznavour - La Mamma
 
Ca khúc chưa phát hành cuối cùng là bản phóng tác của nhạc phẩm « Que c'est triste Venise ». Bài hát này từng ăn khách vào năm 1964. Nhưng sau khi có nhiều người hâm mộ ghi nhận là bài hát có nội dung rất buồn, nói về một mối tình tan vỡ. Cho nên sau đó, Aznavour mới thu lại một phiên bản khác với lời ca lạc quan hơn, trong khi bản nhạc được đệm theo một bản phối mới. « Que c'est triste Venise » (Sao Venise buồn quá) trở thành « Que c'est joli Venise » (Sao Venise xinh quá) mô tả thành phố thơ mộng trên nước, trong mắt của những người đang yêu nhau, chứ không phải đã chia tay rồi. Aznavour từng ghi âm bài này dưới dạng song ca với ông hoàng nhạc La Tinh Julio Iglesias.

Ngoài 3 ca khúc chưa phổ biến, tuyển tập chọn lọc còn có nhiều bản nhạc hay khác như « L'amour c'est comme un jour » (Tình như ngày vội đi), « Mourir d'aimer » (Được chết vì yêu) hay « Hier Encore » (Mới hôm qua). Bản nhạc này từng có nhiều lời tiếng Việt : « Ngày hôm nao » qua cách đặt lời của tác giả Phạm Duy do Elvis Phương trình bày. Phiên bản thứ nhì là « Tiếc thương ngày qua » do Trung Hành ghi âm.

Giai điệu trầm buồn của « Hier Encore » đánh thức trong tim bao nỗi niềm trong đêm vắng canh dài. Thời xuân xanh nuôi bao khát vọng vĩ đại, nhưng lời bài hát kéo ta về chốn thực tại. Giấc mơ ngày xưa nay thành tiếng thở dài, khi ta thoáng nhìn chút quãng đời còn lại.

Tuấn Thảo
Theo: RFI Tiếng Việt



CON NGƯỜI CÀNG LỚN TUỔI CÀNG CÓ XU HƯỚNG CHỌN SỰ NGU DỐT CÓ CHỦ ĐÍCH

Hiện tượng này, được gọi là "Hiệu ứng Đà điểu" (Ostrich Effect), không chỉ phổ biến ở người trưởng thành mà hóa ra còn bắt đầu từ rất sớm, ngay từ khi chúng ta mới 7 tuổi.


Một nghiên cứu mới của Đại học Chicago đã hé lộ điều mà nhiều người trong chúng ta từng cảm nhận nhưng hiếm khi dám thừa nhận: con người càng lớn tuổi càng có xu hướng chọn sự ngu dốt có chủ đích, tức là né tránh những thông tin có thể khiến mình lo lắng, khó chịu hoặc bất an, dù biết rõ rằng kiến thức đó có thể hữu ích.

Các nhà khoa học đã tiến hành một loạt thí nghiệm với 320 trẻ em Mỹ trong độ tuổi từ 5 đến 10 , nhằm xác định thời điểm và nguyên nhân con người bắt đầu "bỏ chạy khỏi tri thức". Họ nhận thấy rằng trẻ nhỏ, đặc biệt ở độ tuổi 5-6, luôn háo hức tìm hiểu thế giới xung quanh, không ngần ngại khám phá những điều mới mẻ, kể cả khi chúng có thể mang lại kết quả không vui.

Nhưng đến khoảng 7 tuổi, xu hướng này dần thay đổi: trẻ bắt đầu né tránh những thông tin có thể gợi ra cảm xúc tiêu cực , như cảm giác sợ hãi, xấu hổ hay thất vọng.

"Trẻ em vốn rất tò mò, nhưng khi trưởng thành, nhiều người trong chúng ta lại trở nên sợ hãi thông tin", tiến sĩ Radhika Santhanagopalan , tác giả chính của nghiên cứu, chia sẻ. "Câu hỏi là, điều gì đã khiến chúng ta chuyển từ tò mò sang né tránh?".

Trong thí nghiệm đầu tiên, nhóm nghiên cứu xác định 5 lý do chính khiến con người né tránh thông tin: tránh cảm xúc tiêu cực; tránh thông tin có thể khiến bản thân bị đánh giá thấp; tránh thách thức niềm tin; bảo vệ sở thích cá nhân; và né tránh vì mục đích vụ lợi nhưng không muốn tỏ ra ích kỷ. Để kiểm chứng, họ đã tạo ra nhiều kịch bản khác nhau nhằm quan sát phản ứng của trẻ.

Một ví dụ điển hình là bài kiểm tra "kẹo yêu thích". Mỗi đứa trẻ được hỏi loại kẹo mình thích và ghét nhất, sau đó được xem hai video, một giải thích tại sao loại kẹo yêu thích lại có hại cho răng, và video còn lại nói về loại kẹo mà chúng ghét.

Kết quả cho thấy trẻ nhỏ rất tò mò và sẵn sàng xem cả hai video, trong khi những đứa trẻ lớn hơn lại tránh xem video về loại kẹo yêu thích của mình, như thể muốn giữ nguyên cảm giác dễ chịu thay vì đối mặt với sự thật khó chịu.


"Điều này cho thấy, càng lớn, con người càng chọn sự thoải mái hơn là đối diện với thông tin tiêu cực", Santhanagopalan nhận định.

Một phần thú vị khác của nghiên cứu liên quan đến cái gọi là " khoảng trống đạo đức", khi con người cố tình không biết để có thể hành động theo lợi ích cá nhân mà không cảm thấy tội lỗi. Trong thí nghiệm, trẻ em được chia cặp, mỗi em có hai chiếc xô nhãn dán, một chiếc chứa nhiều phần thưởng hơn và một chiếc bị che kín. Trước khi chọn, chúng được hỏi có muốn biết bạn mình sẽ nhận bao nhiêu nhãn dán hay không.

Điều đáng chú ý là, những đứa trẻ lớn tuổi hơn thường chọn không biết , dù thông tin đó hoàn toàn không ảnh hưởng đến phần thưởng của chúng.

Theo các nhà khoa học, đây là một cơ chế tâm lý để "tự cho phép mình ích kỷ mà vẫn tin rằng mình công bằng". "Khi bạn không biết rõ người khác được bao nhiêu, bạn có thể tự thuyết phục rằng mọi thứ đều ổn", Santhanagopalan giải thích. "Chính sự mù mờ này giúp chúng ta vừa đạt lợi ích cá nhân, vừa giữ được ảo tưởng về đạo đức".

Kết quả nghiên cứu cho thấy, xu hướng né tránh thông tin tăng dần theo độ tuổi, xuất hiện rõ ràng trong cả năm lý do được đưa ra, trừ một ngoại lệ: khả năng. Trẻ em không hề ngại biết mình làm bài kiểm tra tệ, có thể vì môi trường học đường luôn khuyến khích sự tiến bộ, khiến trẻ tin rằng kết quả kém chỉ là tạm thời và có thể cải thiện bằng nỗ lực.

"Chúng tôi nghĩ rằng chính thông điệp bạn có thể thay đổi nếu cố gắng giúp trẻ cởi mở hơn với thông tin tiêu cực", Santhanagopalan nói thêm. "Nếu người lớn cũng duy trì được tư duy này, có lẽ họ sẽ ít sợ hãi trước kiến thức hơn".

Thế nhưng khi trưởng thành, việc né tránh thông tin trở nên phổ biến và sâu sắc hơn nhiều . Người lớn thường tránh đọc tin tức xấu, không dám kiểm tra tài khoản ngân hàng, thậm chí lờ đi những thông tin về sức khỏe, chỉ để bảo vệ bản thân khỏi lo âu hoặc sự bất an.

Theo các nhà nghiên cứu, đây là cơ chế tự vệ tâm lý nhằm tránh sự bất định, song nó cũng mang lại hậu quả: làm gia tăng chia rẽ xã hội, củng cố định kiến và khiến con người khó thay đổi niềm tin sai lệch .


Các nhà khoa học khuyến nghị rằng, thay vì né tránh, mỗi người nên tự hỏi vì sao mình lại trốn tránh thông tin hữu ích , và thử định nghĩa lại cảm giác "khó chịu" khi tiếp nhận tri thức như một phần cần thiết của quá trình học hỏi. "Chúng ta thường muốn giải quyết sự bất định, nhưng nếu cách giải quyết khiến ta sợ hãi, thì con người lại chọn né tránh. Việc học cách chấp nhận một mức độ bất định nào đó có thể giúp ta đối mặt với tri thức một cách bình tĩnh hơn", Santhanagopalan chia sẻ.

Kết luận của nghiên cứu được công bố trên tạp chí Psychological Science cho thấy, con người bắt đầu "tắt ngọn đèn tri thức" từ rất sớm , không phải vì thiếu tò mò, mà vì sợ phải đối diện với cảm xúc tiêu cực mà tri thức có thể mang lại. Và khi trưởng thành, chúng ta chỉ đơn giản là đã trở nên thuần thục hơn trong việc giả vờ "không biết".

Bởi đôi khi, dường như việc lẩn tránh sự thật vẫn dễ chịu hơn nhiều so với việc nhìn thẳng vào nó, dù ta đều biết, kiến thức mới là thứ có thể cứu chúng ta khỏi chính nỗi sợ hãi đó.

Đức Khương / Theo: thanhnienviet

OÁN THI - MẠNH GIAO


Oán thi - Mạnh Giao

Thí thiếp dữ quân lệ,
Lưỡng xứ trích trì thuỷ.
Khán thủ phù dung hoa,
Kim niên vị thuỳ tử.


怨詩 - 孟郊

試妾與君淚
兩處滴池水
看取芙蓉花
今年為誰死


Thơ hờn
(Dịch thơ: Trần Đông Phong)

Thử xem lệ thiếp với chàng
Hai nơi cùng nhỏ lệ hàng xuống ao
Phù dung hoa đấy xem sao
Năm nay hoa chết thế nào vì ai.


Sơ lược tiểu sử tác giả:

Mạnh Giao 孟郊 (751-814) tự Đông Dã 東野, người Vũ Khang, Hồ Châu (nay là huyện Vũ Khang, tỉnh Chiết Giang) thời Trung Đường, cùng thời với Bạch Cư Dị, Hàn Dũ, Giả Đảo, Thường Kiến, Thôi Hộ... Ông công danh khá lận đận, đi thi nhiều lần không đỗ, mãi đến năm 46 tuổi mới đỗ tiến sĩ và năm 50 tuổi mới được bổ làm huyện uý Lật Dương (tỉnh Giang Tô), một chức quan nhỏ mà ông không màng tha thiết. Cảnh nhà nghèo túng quẫn, cuộc đời không lấy gì vui, nên thơ của ông thường châm biếm chê bai giới quý tộc quan liêu, lột tả nỗi niềm ta oán của giới trí thức không gặp thời như cảnh ngộ của ông, hoặc nỗi bất công của những người dân nghèo lao động tay lấm chân bùn.

Nguồn: Thi Viện


BỨC TƯỢNG NHỎ NHẤT, TRUYỀN THUYẾT LỚN NHẤT: MANNEKEN PIS COA GÌ BÍ ẨN?

Giữa lòng Brussels hoa lệ, một bức tượng đồng chỉ cao vỏn vẹn 61 cm lại chứa đựng những truyền thuyết lớn lao đến khó tin. Manneken Pis – cậu bé đứng tè – không chỉ khiến thế giới tò mò bởi hình dáng ngộ nghĩnh, mà còn bởi lớp lớp câu chuyện huyền bí, từ phù thủy, phép thuật đến cả chiến công cứu rỗi một thành phố.

Chú bé đứng tè - do bậc thầy điêu khắc Jérome Duquesnoy được hoàn thành vào năm 1619.

Vị trí của bức tượng Manneken Pis nằm kề bên bảo tàng Atomium, trên đường Rue de l' Etuve 31 (Lievevrouwbroersstraat 31, 1000 Brussels, Bỉ). Đối lập với những công trình kiến trúc đồ xộ, tượng đài với hình hài một chú bé đang đứng tiểu chỉ cao 61 cm, đây là tác phẩm của bậc thầy điêu khắc Jérome Duquesnoy được hoàn thành vào năm 1619. Nhưng đến năm 1817 thì được thay chất liệu bằng đồng.

Chú bé đứng tè dĩ nhiên không thể được coi là một kiệt tác nghệ thuật, nhưng cách mà người dân địa phương lưu truyền các truyền thuyết về nó, cũng như những dịp lễ hội với sự góp mặt của tượng đã khiến mọi người cảm thấy vô cùng thích thú.

Các truyền thuyết về chú bé đứng tè

Sau nhiều nghiên cứu được thực hiện, các chuyên gia đã tìm ra được một số giai thoại đằng sau chú bé đứng tè này.

Truyền thuyết đầu tiên liên quan đến câu chuyện về mụ phù thủy già sống ở Rue de l'Etuve đã quyết định thực hiện một hình phạt nặng đối với một cậu bé đứng tè ngay trước của nhà của mụ, đó chính là biến cậu bé thành một bức tượng đá. Rất may là đúng lúc đó, một ông lão tốt bụng đã xuất hiện với một bức tượng khá giống với cậu bé nên khi mụ phù thủy chuẩn bị trút lời nguyền xuống chú nhóc này, ông lão đã nhanh chóng giành lấy cậu bé và đặt bức tượng vào vị trí đó.

Bức tượng Cậu bé đứng tè, được đặt trên đường Rue de l' Etuve 31, Bỉ).

Câu chuyện thứ hai ít phổ biến hơn có liên quan đến một cậu bé nhỏ xíu có tên là Julien. Một lần, Julien đi tè vào trước cửa nhà của một ẩn sĩ. Khi nghe thấy tiếng nước chảy, ông lão hét toáng lên và vội lao ra khỏi nhà. Khi nhìn thấy Julien, ẩn sĩ ngay lập tức làm phép biến cậu thành một bức tượng và liên tục nguyền rủa hành vi của cậu. Tuy nhiên, vì câu chuyện này khiến các em nhỏ khiếp sợ nên nhiều người đã thay đổi phần kết, đó là thêm tình tiết người bố đã thuê thợ làm một bức tượng khác giống với Julien và khi bức tượng được thay thế vào vị trí của cậu bé đã "hóa đá" thì cậu bé lại được làm người.

Câu chuyện thứ ba đưa người nghe trở về thời kỳ Thập tự chinh có liên quan đến một vị Bá tước từ Hove đã chuyển đến Brussels sinh sống cùng vợ và con trai Godefroid. Vị bá tước này thường xuyên chủ trì các bữa tiệc chiêu đãi binh lính mỗi khi giành phần thắng trong chiến trận. Một lần, ông yêu cầu Godefroid – cậu con trai 5 tuổi của mình – một đứa trẻ lanh lợi đi bộ trước các toán quân để chào đón các chiến binh. Nhưng Godefroid lúc đó hiếu động lại đi tè ngay trước đoàn quân diễu hành. Chính vì vậy, gia đình bá tước này đã quyết định xây dựng một bức tượng Godefroid đang đi tè để các chiến binh được an ủi do hành vi xúc phạm của con trai mình.

Câu chuyện thứ tư diễn ra vào thế kỷ thứ 8. Vợ của một lãnh chúa sinh hạ một em bé (được đặt tên là Manneken Pis) nhưng chú bé này lại có thói quen đi tiểu "ầm ĩ" tới mức mà nước tiểu bắn tung tóe lên bộ râu cằm của Vindicien – vị giám mục Arras.

Chú bé đứng tè - do bậc thầy điêu khắc Jérome Duquesnoy được hoàn thành vào năm 1619.

Sau đó không lâu, Vindicien qua đời nên không có địa điểm và cũng không có ai làm lễ rửa tội cho Manneken Pis. Vài hôm sau, một người phụ nữ có tên Gudule đã đến chúc phúc cho cậu bé nhưng vì cha của cậu đã có những hành vi phạm pháp nên Gudule đã quyết định trừng phạt vị lãnh chúa bằng việc tuyên bố cậu con trai Manneken Pis sẽ không bao giờ lớn được và sẽ không ngừng đi tè.

Manneken Pis - chú bé anh hùng

Vào thế kỷ 14, Tây Ban Nha (giáp với biên giới nước Pháp) là một quốc gia hùng mạnh ở châu Âu. Lúc đó, Bỉ (cũng có biên giới tiếp giáp với nước Pháp) có mối quan hệ không tốt với Tây Ban nha nên đã thường xuyên liên kết với pháp để đối đầu với quốc gia này.

Vào năm 1367, Tây Ban Nha phái hơn 25.000 lính hải quân và lục quân tấn công nước Bỉ. Chỉ trong 2 tháng ngắn ngủi, Tây Ban Nha đã chiếm lĩnh trọn lãnh thổ của Bỉ bao gồm cả thủ đô Brussels. Muốn Tây Ban Nha rút quân, Bỉ buộc phải ký kết hiệp ước đầu hàng Tây Ban Nha và trong vòng 40 năm sau đó không được phép liên minh với Pháp. Sau vài tháng thương lượng, Tây Ban Nha cuối cùng đã rút quân về nước bắt đầu từ tháng 5/1368. Tuy nhiên, khi đến thời gian phải rút quân thì Tây Ban Nha nổi lên ý định xấu, đó là muốn dùng thuốc nổ để hủy diệt Brussels.

Những người lính Tây Ban Nha đã hóa trang thành người dân Bỉ và bí mật đem mấy vạn tấn thuốc nổ chôn giấu ở nhiều nơi của Brussels và sử dụng một kíp nổ để kích hoạt. Sau đó, toàn bộ quân đội Tây Ban Nha bắt đầu rút khỏi thủ đô Bỉ chỉ trừ lại một vài người để châm kíp nổ. Khi đường dây dẫn để châm ngòi đã được nối xong thì bỗng nhiên có một chú bé chạy đến ung dung đứng tè vào đường dây cháy chậm của quả bộc phá khiến quả bộc phá bị ướt và không thể đốt cháy được.

Cậu bé này hàng năm đều nhận được quần áo từ mọi người ở khắp nơi trên thế giới. Vì vậy, cậu bé còn được gọi là "Cậu bé có nhiều quần áo nhất thế giới."

Về sau, quân đội Bỉ biết điều này đã bế cậu bé giơ lên cao và dân chúng Brussels đều ca ngợi chú đã cứu được cả thành phố Brussels. Hơn thế nữa, thời ấy nước Bỉ vô cùng nhỏ (cả nước Bỉ có hơn 1.000.000 người dân, dân số ở Brussels là 200.000 người), không phải là một quốc gia nắm hoàn toàn chủ quyền và vẫn bị quản chế bởi nước Pháp. Nếu như Brussels bị phá hủy thì cả nước Bỉ cũng sụp đổ nên cậu bé này còn được coi là "ân nhân" của toàn bộ người dân Bỉ.

Năm 1619, Jérome Duquesnoy – nhà điêu khắc vĩ đại của Bỉ đã tự tay chế tạo ra bức tượng đồng chú bé này. Sau này, người ta biết đến cậu với cái tên Julien Dillens.

Theo nhiều dữ liệu thì đây là câu chuyện có thật. Hồ sơ của nước Bỉ và Tây Ban Nha đều có ghi chép lại đoạn lịch sử này, bao gồm quá trình Tây Ban Nha sang tấn công nước Bỉ, quá trình rút quân và việc cậu bé đã làm tắt kíp nổ. Hồ sơ ghi chép ở hai quốc gia này đều khớp với nhau.

Nắng Mai (Theo Brussels Life, tourdulichuytin)
Theo: khoahoc.tv



NGẮM NHÌN MÙA THU NHUỘM VÀNG CÂY, LÁ Ở TRUNG QUỐC

Thời điểm đẹp nhất để ngắm rừng lá vàng đan xen sắc đỏ ở Trung Quốc là khoảng giữa tháng 10 đến đầu tháng 11. Sắc màu mùa thu lan rộng từ miền Bắc xuống miền Nam.

Lúc này, nếu phía Bắc màu vàng đỏ chen nhau, phía Nam mới chỉ một màu cam sáng. Bức tranh phong cảnh thiên nhiên nơi đây càng rạng rỡ hơn với những gam màu cây cỏ hòa quyện tiết trời thu.


Tạm rời xa những cơn mưa tầm tã, cuối tháng 10, mùa thu mang theo sắc vàng rạng ngời trên từng con đường, ngõ hẻm. Những ai từng chứng kiến cảnh vật Trung Quốc vào mùa cây thay lá chắc chắn sẽ hiểu cảm giác "lạc vào chốn tiên cảnh" là như thế nào.


Ngắm những chiếc lá ngả màu, đung đưa trước từng cơn gió lạ để rồi thả mình về cội khiến ta muốn ngẩn ngơ. Bỗng, ta khát khao lang thang trên từng hè phố, nơi những cỗ xe lướt qua trên nền âm thanh lá xô nhau xào xạc.


Mùa thu ở Trung Quốc kéo dài từ khoảng tháng 7-9 âm lịch (khoảng tháng 9-11 dương lịch). Tiết trời luôn mát mẻ. Nhiệt độ trung bình 10-20 độ C.


Trong vài tuần ngắn ngủi, cây cối tại Trung Quốc đổi màu và sau đó là rụng lá, chỉ để lại những cành trơ trọi khi mùa đông tới.


Thời điểm đẹp nhất để ngắm rừng lá vàng đan xen sắc đỏ là khoảng giữa tháng 10 đến đầu tháng 11. Khắp Trung Quốc lúc này rợp bóng những hàng cây lá đỏ, vàng đan xen cùng những công trình kiến trúc cổ tuyệt đẹp, tạo nên bức tranh thu phong thuỷ hữu tình, ai cũng muốn tận hưởng.


Ngoài ra, mùa thu cũng là mùa thu hoạch, mùa trái chín tại quốc gia 1,4 tỷ dân. Vào thời điểm này, người ta rục rịch chuẩn bị cho những lễ hội.


Một bên lá vàng rực rỡ, một bên dòng người rộn rã ắp tiếng cười khiến cả không gian bừng lên sức sống, đẹp về cảnh, say về tình. Đây cũng là lý do khiến mùa thu Trung Quốc đón nhiều bước chân lữ hành đến vậy.


Những tán cây lá vàng xen giữa những kiến trúc truyền thống ở thủ đô Bắc Kinh tạo nên vẻ bình yên đến lạ.


Cung điện mùa hè ở Bắc Kinh vào mùa thu. Du khách chắc chắn sẽ xao xuyến trước khung cảnh lãng mạn của rừng lá đang vào độ vàng óng trong nắng thu rực rỡ.


Nếu đã chán cảnh thành phố ồn ào, hãy về với miền thiên nhiên hoang dã. Công viên Quốc gia Cửu Trại Câu ở tỉnh Tứ Xuyên luôn được đánh giá là một trong những nơi ngắm cảnh sắc mùa thu đẹp nhất Trung Quốc.


Ngắm Cửu Trại Câu từ trên cao xuống hay từ dưới lên, mỗi nơi đều mang vẻ độc đáo riêng. Không chỉ đơn thuần hai màu vàng và đỏ, nơi đây còn đan xen những màu sắc khác nhẹ nhàng và thanh tao, tạo nên một bản giao hưởng chào đón mùa thu.


Nhiều du khách lựa chọn làng Hải Dương, tỉnh Quảng Tây, làm điểm đến trong những ngày thu se lạnh. Địa danh này nổi tiếng với những cây bạch quả lâu năm, những cây cổ thụ hàng nghìn năm tuổi vươn cao trên bầu trời.


Mùa thu nhuộm vàng đất trời khu bảo tồn thiên nhiên Kanas, Tân Cương. Nơi đây nổi tiếng với hệ thống sinh thái tự nhiên tuyệt đẹp, được tạo nên bởi sông, hồ, đồng cỏ và những cánh rừng. Một trong những địa điểm nổi bật nhất là hồ Kanas, có nguồn gốc từ dòng sông băng cùng tên trên núi Altay.


Ngoài ra, bạn cũng có thể tham khảo một số địa điểm khác như phim trường vô tích, núi Thê Hà tại tỉnh Giang Tô; núi Hoàng Sơn, tỉnh An Huy; thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông hay thị trấn Giao Hà, tỉnh Cát Lâm.

Tới với Phim trường Vô Tích - "kinh đô điện ảnh cổ trang" tại Giang Tô, Trung Quốc - luôn là điểm đến không thể bỏ qua cho những ai đam mê khám phá văn hóa và điện ảnh xứ sở trung hoa. Những "bom tấn" cổ trang Trung Quốc, không thể không nhắc đến những thước phim hoành tráng, bối cảnh đẹp mê hồn tái hiện triết lý "Thiên nhân hợp nhất" của người Trung Hoa. Bí mật đằng sau những khung ảnh ấy chính là các phim trường "khủng long" được đầu tư tỉ mỉ, trau chuốt từng chi tiết.


Phim trường Vô Tích sở hữu diện tích rộng lớn gần 100 ha, được chia thành ba khu vực chính: Thành phố Đường, Thành phố Tam Quốc (Tam quốc diễn nghĩa) và Thành phố Thủy Hử. Mỗi khu vực mang đến cho du khách những trải nghiệm độc đáo và không thể nào quên.


Tất nhiên, bạn cũng đừng bỏ quên cảnh đẹp tại Vạn Lý Trường Thành. Nơi đây chắc chắn không bao giờ khiến du khách phải hối tiếc. Vào đỉnh điểm của mùa thu, tất cả cây cối thay màu lá khiến Vạn Lý Trường Thành như đang khoác chiếc áo choàng rực rỡ.

Theo: vivunow.com

Friday, November 7, 2025

NGÔI LÀNG ĐẶC BIỆT Ở TRUNG QUỐC, LỐI VÀO ĐỘC ĐẠO XUYÊN QUA LÒNG NÚI

Tại Trung Quốc có một ngôi làng được gọi là “Thiên Nhãn” và kết nối với thế giới bên ngoài bằng duy nhất một con đường độc đạo.


Ẩn mình giữa những ngọn núi đá vôi kỳ vĩ của thành phố Hà Trì (Quảng Tây, Trung Quốc), “Làng Thiên Nhãn” - tên gọi dân dã của thôn Nong Wen Tun nổi bật như một “con mắt khổng lồ” nhìn lên bầu trời khi quan sát từ trên cao.

Chính hình dáng độc đáo ấy đã mang đến cho ngôi làng cái tên đầy thi vị: Thiên Nhãn (mắt trời).


Nằm gọn trong một lòng chảo trên đỉnh núi, ngôi làng chỉ có 7 hộ dân với khoảng 42 người sinh sống. Mặc dù heo hút và biệt lập, cư dân nơi đây vẫn có điều kiện sinh hoạt cơ bản với nhà ở hiện đại, điện, nước, truyền hình và sóng di động.

Một con đường núi đã được trải nhựa là sợi dây duy nhất nối “con mắt trời” này với thế giới bên ngoài.


Không chỉ đặc biệt ở vị trí địa lý, Làng Thiên Nhãn còn khiến du khách và giới quay phim mê đắm bởi khung cảnh hoang sơ, yên bình và những tầng rừng nguyên sinh bọc lấy các vách đá dựng đứng. Trong vài năm gần đây, nơi đây đã dần xuất hiện trong các clip flycam, phóng sự địa lý và tour khám phá của những người mê xê dịch.


Chính quyền địa phương đã đầu tư nâng cấp cơ sở hạ tầng như cải tạo đường sá, mở rộng phủ sóng di động toàn khu vực, tạo điều kiện thuận lợi hơn cho cuộc sống người dân và từng bước phát triển du lịch sinh thái. Tuy vậy, sự cô lập tương đối cùng vẻ đẹp nguyên sơ vẫn giữ cho Làng Thiên Nhãn nét cuốn hút riêng - một vùng đất như bước ra từ cổ tích, lặng lẽ “dõi mắt” lên trời cao giữa đại ngàn miền Nam Trung Quốc.

Cẩm Lai(Nguồn: news.qq.com)
Link tham khảo:



THIÊN THƯỢNG DAO - LÝ HẠ


Thiên thượng dao - Lý Hạ

Thiên hà dạ chuyển phiêu hồi tinh,
Ngân phổ lưu vân học thủy thanh.
Ngọc cung quế thụ hoa vị lạc,
Tiên thiếp thải hương thùy bội anh.
Tần phi quyển liêm bắc song hiểu,
Song tiền thực đồng thanh phượng tiểu.
Vương tử xuy sanh nga quản trường,
Hô long canh yên chủng dao thảo.
Phấn hà hồng thụ ngẫu ti quần,
Thanh Châu bộ thập lan điều xuân.
Đông chỉ hi hòa năng tẩu mã,
Hải trần tân sanh thạch san hạ.


天上謠 - 李賀

天河夜轉漂回星
銀浦流雲學水聲
玉宮桂樹花未落
仙妾採香垂佩纓
秦妃捲簾北窗曉
窗前植桐青鳳小
王子吹笙鵝管長
呼龍耕煙種瑤草
粉霞紅綬藕絲裙
青洲步拾蘭苕春
東指羲和能走馬
海塵新生石山下


Thiên thượng dao
Tạm dịch:

Thiên hà chuyển động cuộn sao đêm
Bến bạc, mây trôi thật êm đềm
Quế thụ nguyệt cung hoa quên rụng
Tiên nữ lượm hương giắt lưng thanh
Tần phi vén rèm xem cửa bắc
Cửa trước trồng cây vông nhỏ xanh
Vương tử thổi sáo nơi cung quản
Hô rồng rẽ sương trồng cỏ xanh
Áng hồng mây sớm như thao lụa
Thanh Châu tảo bộ nhặt lan cành
Đông chỉ Hi Hoàng, khiển ngựa hay
Đại lục tân sanh núi hạ nhanh.


Sơ lược tiểu sử tác giả:

Thi quỷ Lý Hạ 李賀 (790-816) thuộc dòng dõi tôn thất nhà Đường, cực kỳ thông minh đĩnh ngộ, khi mới lên bảy đã biết làm thơ. Danh sĩ đương thời là Hàn Dũ nghe tiếng Hạ bèn cùng Hoàng Phủ Thực đến nhà. Hai người muốn thử tài nên bắt Hạ làm thơ. Hạ thản nhiên cầm bút viết ngay bài Cao hiên quá trình lên, hai ông xem xong đều kinh hoảng. Bài thơ Cao hiên quá có những câu vô cùng kỳ dị, nếu đúng là do một cậu bé làm ra như giai thoại được kể trong Thái bình ngự lãm thì hai nhà thơ đương thời có kinh tâm động phách cũng là điều dễ hiểu: “Điện tiền tác phú thanh ma không, Bút bổ tạo hoá thiên vô công” (Trước nhà, làm thơ trình, thanh âm của bài thơ chạm vào bầu trời, Ngọn bút bổ sung những chỗ khiếm khuyết bất toàn của tạo hoá một cách dễ dàng, không tốn chút công sức).

Nguồn: Thi Viện