Wednesday, March 12, 2025

ĐIỂM GIÁNG THẦN KỲ 1 (KHUÊ TỨ) - LÝ THANH CHIẾU


Điểm giáng thần kỳ 1 - Khuê tứ

Tịch mịch thâm khuê,
Nhu trường nhất thốn sầu thiên lũ.
Tích xuân xuân khứ,
Kỷ điểm thôi hoa vũ.

Ỷ biến lan can,
Chỉ thị vô tình tự.
Nhân hà xứ?
Liên thiên phương thụ,
Vọng đoạn quy lai lộ.


點絳脣其一-閨思

寂寞深閨,
柔腸一寸愁千縷。
惜春春去,
幾點催花雨。

倚遍欄杆,
只是無情緒。
人何處,
連天芳樹,
望斷歸來路。


Điểm giáng thần kỳ 1 - Nỗi lòng khuê phụ
(Dịch thơ: Chi Nguyen)

Khuê phòng lặng lẽ bấy lâu.
Lòng đau dạ xót, mối sầu hôm mai ?.
Tiếc rằng xuân sớm tàn phai.
Mưa rơi hoa nở, lấy ai ngóng cùng.
Lan can ngồi tựa mông lung.
Hỏi chàng khuya sớm, lạnh lùng nơi đâu ?.
Xác xơ cây cỏ một mầu.
Đường về mong ngóng, ngõ hầu còn xa !


Sơ lược tiểu sử tác giả:

Lý Thanh Chiếu 李清照 (1084-1155) hiệu Dị An cư sĩ 易安居士, người Tế Nam, Sơn Đông. Bà chẳng những là một tác gia vĩ đại trong nữ thi nhân, mà còn là một tác gia vĩ đại trong Tống từ. Bà là con gái của học giả trứ danh Lý Cách Phi. Năm 18 tuổi, bà kết hôn với con trai Tể tướng Triệu Đĩnh Chi, tức Hồ Châu thái thú Triệu Minh Thành, có thể nói là một mối nhân duyên tốt đẹp nhất thời Bắc Tống. Đôi tài tử cùng nhau xướng hoạ thơ từ, chỉnh lý văn chương, sống một đời thanh tao u nhã. Năm Tĩnh Khang 1126, quân Kim đánh Tống, bà theo chồng chạy xuống phương nam, không lâu sau trượng phu qua đời, thân gái dặm trường thực khiến người ta thương xót. Một mình phiêu bạc, vãn cảnh rất thê lương, đấy đã gây thành bối cảnh ảm đạm trong toàn bộ Sấu ngọc từ 漱玉詞 của bà.

Nguồn: Thi Viện