Thu mộ,
Loạn sái suy hạ,
Khoả khoả chân châu vũ.
Vũ quá nguyệt hoa sinh,
Lãnh triệt uyên ương phố.
Trì thượng bằng lan sầu vô lữ,
Nại thử cá,
Đan thê tình tự.
Khước bàng kim lung cộng anh vũ,
Niệm phấn lang ngôn ngữ.
甘草子-秋暮
秋暮
亂灑衰荷
顆顆真珠雨
雨過月華生
冷徹鴛鴦浦
池上憑闌愁無侶
奈此個
單棲情緒
卻傍金籠共鸚鵡
念粉郎言語
Cam thảo tử - Chiều thu
(Dịch thơ: Chi Nguyen)
Một chiều man mác thu sang.
Lung linh sương đọng, sen tàn ngoài ao.
Mưa rơi rắc ngọc lao xao.
Mưa qua hoa thắm, trên cao trăng ngời.
Uyên ương ngoài bãi dong chơi.
Bên hiên tựa cửa, chơi vơi nỗi buồn.
Mối tình vò võ sầu vương.
Sợi tinh thê thiết, ai thương phận mình.
Uyên ương uất hận lồng xinh.
Tình lang đâu hỡi, bóng hỉnh lẻ loi !
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Liễu Vĩnh 柳永 (khoảng 987 - khoảng 1053) tự Kỳ Khanh 耆卿, người huyện Kỳ An, tỉnh Phúc Kiến. Năng cải trai man lục nói: “Từ tự Nam Đường trở xuống, chỉ có tiểu lệnh. Mạn từ tới thời vua Tống Nhân Tông (1023-1062) trung nguyên thanh bình, Biện kinh phồn thịnh, ca đài vũ tạ, đua thưởng tân thanh. Kỳ Khanh lưu liên phường khúc, thu hết lời nói quê mùa, biên vào trong từ, cho người truyền lưu ca xướng, rồi sau có Thiếu Du và Sơn Cốc kế tiếp, nên man từ trở thành đại thịnh”. Hiện Liễu Vĩnh còn Nhạc chương tập 樂章集 3 quyển.
Nguồn: Thi Viện