Liễu ngoại khinh lôi trì thượng vũ,
Vũ thanh trích toái hà thanh.
Tiểu lâu tây giác đoạn hồng minh,
Lan can ỷ xứ,
Đãi đắc nguyệt hoa sinh.
Yến tử phi lai khuy hoạ đống,
Ngọc câu thuỳ hạ liêm tinh.
Lương ba bất động điệm văn bình.
Thuỷ tinh song chẩm,
Bàng hữu đoạ thoa hoành.
臨江仙 - 歐陽修
柳外輕雷池上雨,
雨聲滴碎荷聲。
小樓西角斷虹明,
闌干倚處,
待得月華生。
Lâm giang tiên
(Dịch thơ: Chi Nguyen)
Sấm rền ao liễu đầy vơi.
Sen nghiêng tách lá, mưa rơi bên thềm.
Lầu Tây nhạt nắng chiều êm.
Lan can tựa cửa, trăng đêm hoa tàn.
Ngoài song cánh én bay sang.
Rèm thưa móc ngọc, hàng hàng sánh đôi.
Sóng in mặt nước chưa phôi.
Thủy tinh làm gối, ai rơi thoa ngà.
Ghi chú: Sách "Dã khách tùng đàm" chép khi Âu Dương Tu làm quan tại Hà Nam, có quen thân với một kỹ nữ. Gặp lúc quan trấn thủ Tây Kinh là Tiền Duy Diễn thết tiệc ở hậu viên, khi các khách đã có mặt đông đủ, chỉ có Âu Dương Tu và người kỹ nữ vắng mặt, lát sau mới tới. Họ Tiền trách hỏi kỹ nữ vì sao tới trễ thì được trả lời rằng "Canh trưa, ngang qua nhà mát ngủ quên, lại còn đánh mất kim thoa chưa kiếm được." Họ Tiền bảo Âu Dương Tu làm một bài từ ngay giữa bữa tiệc rất được mọi người khen ngợi, lại sai người mở ngân khố lấy tiền đền thoa cho kỹ nữ. Do đó bài từ này còn có tên "Kỹ tịch" 妓席.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Âu Dương Tu (1007 - 1072) có tên tự là Vĩnh Thúc hiệu "Tuý Ông" là nhà thơ thời Tống ở Trung Quốc.
Quê Âu Dương Tu ở Lư Lăng (nay thuộc tỉnh Giang Tây, Trung Quốc). Năm Thiên Thánh thứ 7(1030) đỗ đầu khoa thi tiến sĩ; từng giữ các chức quan Hàn lâm học sĩ, Xu mật viện phó sứ, Tham tri chính sự... Dưới thời vua Tống Thần Tông làm Binh bộ Thượng Thư, khi mất được đặt tên thụy là Văn Trung.
Âu Dương Tu là một nhà văn nổi tiếng, một nhà thơ lớn, một nhà sử học, chính trị gia và đồng thời là một nhà làm Từ xuất sắc đời Tống. Ông là người khai sáng ra thể loại "thi thoại"(bình luận và ghi chép lại các cuộc bàn luận của các thi nhân,...), cuốn "Lục Nhất thi thoại" là cuốn thi thoại đầu tiên của Trung Quốc.[1] Ông còn viết những bài rất nổi tiếng như Tuý Ông đình kí, Mai Thánh Du thi tập tự, Thu thanh phú, Bằng đảng luận. Vì thế, Âu Dương Tu tự xưng mình là "Lục nhất cư sĩ" (cư sĩ với 6 cái "một": một vạn quyển sách, một ngàn thạch văn, một cây đàn, một bàn cờ, một bầu rượu và một thân già).
Nguồn: Thi Viện