Thành nam lỗ dĩ hợp,
Nhất dạ kỷ trùng vi.
Tự hữu kim già dẫn,
Năng triêm xuất tắc y.
Thính lâm quan nguyệt khổ,
Thanh nhập hải phong vi.
Tam tấu cao lâu hiểu,
Hồ nhân yểm thế quy.
Tướng quân đời Tần là Lưu Côn bị quân Hồ vây ở Tấn Dương (Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây). Có đêm trăng sáng, Lưu cho nhạc công thổi khèn Hồ giọng ai oán làm cho quân Hồ nhớ nhà. Sớm hôm sau, ở trên lầu cao, Lưu lại cho thổi khèn Hồ ba lượt. Quân Hồ ngao ngán buồn nản, nhân đó Lưu đưa quân phá vỡ trùng vây và đại thắng quân Hồ.
衚笳曲 - 王昌齡
城南虜已合
一夜幾重圍
自有金笳引
能沾出塞衣
聽臨關月苦
清入海風微
三奏高樓曉
衚人掩涕歸
Điệu khèn Hồ
(Dịch thơ: Lương Trọng Nhàn)
Thành Nam rợp đất quân Hồ,
Một đêm vây mấy vòng bờ thành quân.
Từ đâu đấy rộn khèn vang,
Vút bay ra ải, khúc càng vang xa.
Vẳng nghe trăng ải khổ mà,
Quyện reo biển gió lay xa ra ngoài.
Sớm lầu, ba khúc khèn kêu,
Lệ Hồ lại gạt đầy lều muốn lui.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Vương Xương Linh 王昌齡 (khoảng 698-756) tự Thiếu Bá 少伯, người đất Giang Ninh (tỉnh Giang Tô), đỗ tiến sĩ năm 727 đời Ðường Huyền Tông, được bổ làm chức hiệu thư lang. Sau vì sơ suất về hành vi, bị biếm ra làm chức uý tại Long Tiêu, ở phía Tây sông Tương. Khi trở về quê nhà, gặp lúc loạn lạc, bị Thứ sử Lư Khâu Hiển giết chết vì tư thù. Vương Xương Linh được người đương thời xưng là Thi thiên tử, có bạn thân là Vương Chi Hoán và Tân Tiệm.
Nguồn: Thi Viện