Tuesday, July 15, 2025

TẦN HƯƠNG - ĐINH HÙNG


TẦN HƯƠNG
thơ Đinh Hùng

Có chàng mang lòng thương
Đi dạo muôn con đường
Một hôm dừng trước mộng
Yêu nàng tên Tần-Hương
 
Nàng nhìn như ý sớm
Nàng cười như tình xưa
Áo nàng: hoa vẽ bướm
Đẹp cả giấc chàng mơ
 
Và đêm đêm chàng gọi:
Tần-Hương! Ôi Tần-Hương!
Và ngày ngày chàng nói
Chuyện yêu cùng chuyện thương
 
Chàng đi ngoài hiên mưa
Cô nàng ngồi trong cửa
Tóc liễu buồn phất phơ
Miệng hoa cười một nửa
 
Đài gương không e lệ
Giữa kinh thành ngựa xe
Cô Tần-Hương thùy mị
Không nấp bóng màn the
 
- Tần-Hương! Ôi Tần-Hương!
Tên nàng như hoa đẹp
Chàng là bướm tơ vương
Nên chàng là Hoài Điệp...
 
Vâng, chàng làm thơ bướm
Nàng nhẹ lòng như hoa
Chỉ chút tình hôm sớm
Chỉ nụ cười thoáng qua
 
Xuân nào như xuân mới?
Hương nào như hương xưa?
Lòng chàng không có tuổi
Duyên chàng se tình cờ
 
Chàng nhặt từng cánh hoa
Giữ từng con bướm ép
Mùa xuân chàng không già
Mùa thơ chàng vẫn đẹp
 
Gặp nhau rồi mến thương
Tôi không buồn, không nghĩ
- Có anh chàng thi sĩ
Tương tư cô Tần-Hương...

Đinh Hùng
(Đường vào tình sử, Nam Chi xuất bản, 1961)


Sơ lược tiểu sử tác giả:

Đinh Hùng (3/7/1920 - 24/8/1967) người làng Phượng Dực, tỉnh Hà Đông cũ, nay là xã Phượng Dực, huyện Phú Xuyên, Hà Nội. Ngoài việc ký tên thật Đinh Hùng, ông còn dùng bút hiệu Thần Đăng khi làm thơ châm biếm và Hoài Điệp Thứ Lang khi viết tiểu thuyết.

Đinh Hùng là con út cụ Hàn Phụng (tên Phụng, chức quan Hàn lâm thị độc), thuở nhỏ theo bậc tiểu học tại Trường Sinh Từ, rồi bậc trung học tại Trường Bảo Hộ, tức Trường Bưởi tại Hà Nội. Sau khi đậu Cao đẳng Tiểu học hạng bình thứ và được học bổng theo ban chuyên khoa để thi tú tài bản xứ thì ông “thần Ái tình đã hiện đến cùng một lúc với sự thành công đầy hứa hẹn trên” (theo lời kể của Vũ Hoàng Chương), khiến ông bỏ ngang để theo nghiệp viết văn, làm thơ.

Nguồn: Thi Viện