(Sơn đào hồng hoa mãn thượng đầu)
Sơn đào hồng hoa mãn thượng đầu,
Thục giang xuân thuỷ phách sơn lưu.
Hoa hồng dị suy tự lang ý,
Lưu thuỷ vô hạn tự nùng sầu.
竹枝詞九首其二
(山桃紅花滿上頭)
Trúc chi từ chín bài kỳ 2
(Đào núi hoa đỏ khắp trên đầu)
(Dịch thơ: phanlang)
Hoa đào đầu núi sum suê
Thục giang ngọn sóng vỗ về bến xanh
Hồng tàn như thể tình anh
Sầu em bất tận vỡ thành nước sông.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Lưu Vũ Tích 劉禹錫 (772-842) tự Mộng Đắc 夢得, người Bành Thành (nay là huyện Đông Sơn, tỉnh Giang Tô) đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 9 (793), làm giám sát ngự sử đời Đức Tông. Thời Thuận Tông cùng tham dự vào những chủ trương chính trị tiến bộ cùng Vương Thúc Vân, Liễu Tông Nguyên, sau Vương Thúc Văn bị bọn cường quyền gièm pha, ông cũng bị đổi thành Lãng Châu thứ sử. Ông làm từ hay dùng tục ngữ địa phương, Bạch Cư Dị từng gọi ông là thi hào. Tác phẩm có Lưu Vũ Tích tập.
Nguồn: Thi Viện