Hoang thú lạc hoàng diệp,
Hạo nhiên ly cố quan.
Cao phong Hán Dương độ,
Sơ nhật Dĩnh Môn sơn.
Giang thượng kỷ nhân tại,
Thiên nhai cô trạo hoàn.
Hà đương trùng tương kiến,
Tôn tửu ủy ly nhan.
送人東遊
荒戍落黃葉
浩然離故關
高風漢陽渡
初日郢門山
江上幾人在
天涯孤棹還
何當重相見
樽酒慰離顏
Tiễn người sang đông
(Dịch thơ: Chi Nguyen)
Đồn hoang, vàng lá rụng rơi.
Cố Quan từ biệt, thảnh thơi lên đường.
Gió lay, cây động Hán Dương.
Dĩnh Môn tìm tới, tan sương dạng ngày.
Trên sông còn lại ai đây !.
Buồm côi thấp thoáng chân mây cuối trời.
Bao giờ gặp lại được người.
Chén sầu ly biệt thay lời chia xa.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Ôn Đình Quân 溫庭筠 (812-870) vốn tên Kỳ 岐, tự Phi Khanh 飛卿, người Thái Nguyên đời Vãn Đường (nay thuộc tỉnh Sơn Tây), là cháu của tể tướng Ôn Ngạn Bác 溫彥博. Ông tinh thông âm nhạc, là một thi nhân tài tử mẫn tiệp, từ trẻ đã nổi danh thi từ nhưng thi không đỗ nên đi chu du đây đó. Từ của ông lời rất đẹp, phái Hoa gian liệt ông vào người đứng thứ nhất đời Đường. Tác phẩm của ông có Hán Nam chân cảo và Ác Lan tập, song đều tán lạc không còn.
Nguồn: Thi Viện



