Du Sơn Tây thôn - Lục Du
Mạc tiếu nông gia lạp tửu hồn,
Phong niên lưu khách túc kê đồn.
Sơn trùng thuỷ phúc nghi vô lộ,
Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.
Tiêu cổ truy tuỳ xuân xã cận,
Y quan giản phác cổ phong tồn.
Tòng kim nhược hứa nhàn thừa nguyệt,
Trụ trượng vô thì dạ khấu môn.
遊山西村 - 陸遊
莫笑農家臘酒渾,
豐年留客足雞豚。
山重水復疑無路,
柳暗花明又一村。
簫鼓追隨春社近,
衣冠簡樸古風存。
從今若許閑乘月,
拄杖無時夜叩門。
Chơi thôn Sơn Tây - Bản dịch: Lâm Trung Phú
Đừng chê rượu đục của nông gia,
Năm khá khách lưu đủ lợn gà.
Sông khuất núi trùng ngờ tắt lối,
Liễu xanh hoa thắm lại thôn xa!
Trống tiêu rộn rã hội làng đó,
Khăn áo đơn sơ lề cũ mà!
Nếu gặp trăng thanh nay rảnh rỗi,
Đêm nương gậy gõ cửa chơi nhà!
Nguồn: Thi Viện
Điển cố thành ngữ: “Liễu ám hoa minh”
【Giải nghĩa】 Trong tiếng Trung, thành ngữ “liễu ám hoa minh” là chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng.
【Ví dụ】 Sau khi anh ấy trải qua hết lận đận trong cuộc sống, giờ đây đúng là đã ‘liễu ám hoa minh’ rồi (trong hoàn cảnh khốn khó, mà tìm được lối thoát).
【Gần nghĩa, trái nghĩa】 ‘hoa hồng liễu lục, hoa kiều liễu mị’ (hoa đỏ liễu xanh, hoa đẹp liễu tươi—chỉ cảnh sắc tươi đẹp); ‘sơn cùng thủy tận’ (núi cùng nước tận—lâm vào cảnh tuyệt vọng).
【Điển cố】
Thành ngữ này lấy từ bài thơ Đường «Ma Ha Trì tống Lý thị ngự chi phong tường» của Võ Nguyên Hành. Thi nhân yêu nước Lục Du nổi tiếng thời Nam Tống kiên quyết chủ trương kháng Kim, bị tước mất chức quan. Lục Du trở về cố hương Sơn Âm (nay là Thiệu Hưng tỉnh Chiết Giang), chỉ ngồi đọc sách qua ngày.
Một ngày, Lục Du đi chơi xa, vượt qua con đường có non có nước, đi được hơn một canh giờ, nhà cửa ngày càng thưa thớt. Khi ông leo lên một sườn dốc phóng mắt nhìn, chỉ thấy trước mặt núi non trùng điệp, sông ngòi chằng chịt, tựa như không còn đường đi nữa. Nhưng Lục Du ham chơi nên không muốn quay đầu. Ông men theo sườn núi đi về phía trước, được mấy chục bước, rẽ qua góc núi, thì đột nhiên phát hiện ở trong một thung lũng gần đó có một thôn trang nhỏ. Nơi ấy hoa đỏ liễu xanh, cảnh sắc xinh tươi, hệt như cõi bồng lai trong truyền thuyết.
Trở về nhà, Lục Du có ấn tượng sâu sắc với chuyến tản bộ xa này, mới sáng tác bài thơ luật thất ngôn «Du Sơn Tây thôn», trong đó có hai câu: “Sơn trùng thủy phục nghi vô lộ, Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” (tạm dịch: Núi cùng nước tận ngờ hết lối, Bóng liễu hoa tươi một thôn làng). Ý tứ là: giữa cảnh núi non trùng điệp, sông ngòi chằng chịt, tưởng như không còn đường đi nữa, thì bỗng nhiên ở ngay trước mắt, phát hiện thấy trong bóng râm rặng liễu xanh mát và khóm hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu còn có một thôn làng. Đây là hai câu thơ tả cảnh trữ tình, hàm chứa triết lý phong phú, được mọi người yêu thích và truyền tụng hàng trăm ngàn năm qua.
Đường Liên chỉnh lý
唐莲 整理
【释义】比喻眼看着情况已无发展余地,忽然又出现转机和希望。
【例句】他在历尽人生坎坷之后,如今已经是柳暗花明。
【近义;反义】花红柳绿 花娇柳媚;山穷水尽
这个成语出自唐•武元衡《摩诃池送李侍御之风翔》诗。南宋著名爱国诗人陆游,坚决主张抗击金兵,被主和派免去了官职。陆游回到了故乡山阴(今浙江绍兴),整日在家读书,打发时间。
一天,陆游远行,绕过了一道又一道水,走了一个多时辰,人烟越来越少。当他登上一处斜坡放眼望去,只见前面山重水复,似乎已无路可走。游兴正浓的陆游,不肯就此回头。他顺着山坡向前走了几十步,拐过山角,突然发现,在不远处一个山谷里,有一个小村庄,那里花红柳绿,像传说中的桃花源一样。
回到家里,陆游对这次散步远行印象深刻,便作了一首七言律诗《游山西村》,其中两句:“山重水复疑无路,柳暗花明又一村。”意思是:在山重水复之间,以为无路可走,忽然眼前一亮,发现原来在浓绿色的柳树荫和明丽的花丛中,又有一个村子。这两句写景抒情的诗句,蕴含着丰富的哲理,千百年来为人们所喜爱和传颂。
No comments:
Post a Comment