Tuesday, October 9, 2018

NIẾT BÀN TRONG HIỆN TẠI

Ai cũng mong ngày nào đó mình sẽ được nhập Niết Bàn nhưng thật ra Niết Bàn không phải là một nơi chốn mà là một cảnh giới của tâm. Có lẽ trong chúng ta, có người đã từng nhập vào Niết Bàn ở một phút giây nào đó nhưng không biết (?).


NIẾT BÀN TRONG HIỆN TẠI

Hiện tại mang chất liệu của quá khứ và là nền tảng cho tương lai, nói như vậy hiện tại bao hàm cả ba yếu tố quá khứ, hiện tại và tương lai, cho nên sống sâu sắc trong hiện tại đồng nghĩa với tiếp xúc cả ba thời khắc trong từng khoảnh khắc Chưa bao giờ hiện tại đẹp như thế một khi được chú ý và chăm sóc kỹ càng. Bản chất của Niết Bàn là thực chứng những gì đang diễn ra, không phải là đã diễn ra hay sẽ diễn ra. Niết Bàn luôn có mặt và sẵn dành cho ta, chỉ cần với tay là có thể sờ, cầm, nắm và nếm được. Để làm được điều đó, ta phải có chánh niệm, chánh định và trí tuệ. Thiên Minh Sát giúp ta làm giàu ba nguồn năng lượng này, mang Niết Bàn đến trong tầm tay và nếu thực tập Tam Học suốt ngày, Niết Bàn mãi mãi ở chung với ta vào lúc này, nơi chốn này, Chăm nom cho hiện tại thì hiện tại sẽ chăm nom lại ta. Không có gì gọi là nhập Niết Bàn cả. Người tu tập đạt đạo quả giải thoát là đã nhập Niết Bàn rồi. Niết Bàn không nằm trong quá khứ hay tương lai, không dành riêng cho tu sĩ hay bậc thánh, Niết Bàn hiện tiền bây giờ và ở đây, đồng thời tất cả mọi người đều có khả năng nhập Niết Bàn.


Đức Phật không bao giờ dạy con người phải là ai, phải làm gì và phải ra sao trong vòng 1 ngày, 1 tháng 1 năm hay 1 thế kỷ, mà Nguời chỉ dạy làm thế nào để biết cái khổ, chuyển hóa khổ đau và tìm niềm vui đích thực trong phút giây hiện tại. Khi khổ đau vắng mặt, Niết Bàn hiện tiển. Con người thích nuôi dưỡng khổ đau nên chẳng bao giờ có hạnh phúc và nhiều lúc lầm khổ đau là hạnh phúc. Buông bỏ mọi dính mắc thì hạnh phúc đến trong tự nhiên. Giác ngộ ngồi chờ ta đã lâu nhưng vì lười biếng, ta để cho giác ngộ ngủ quên hay cho nó là một thứ xa xỉ phẩm đắt tiền. Ta hay đi tìm giác ngộ ở chân lý cao siêu, ở mặt trăng, dưới lòng biển sâu hay nhà máy điện hạt nhân, trong khi giác ngộ nó đang đậu trên hạt sương trên cành cây, trên bông hoa, trong tiếng gió xào xạc và thậm chí trên đầu ngón tay... Vậy mà ta không hề biết, tình trạng thất niệm đẩy ta lao đi như tàu điện ngầm, ta xây không biết bao nhiêu đường cao tốc cho nó chạy, đến khi mòn đường vẫn chưa thể nhận ra con đường.


Trên con đường đó Niết Bàn đầy dẫy, không cần dùng tàu điện tốc độ cao, máy bay tàng hình hay chiếc xe buýt tốc hành nào để nhận ra nó. Chỉ cần đi bộ, từng bước nhẹ nhàng, đường hoàng, đi bước nào biết buớc đó, mỗi bước đi vào tỉnh thức, mỗi bước đi vào Niết Bàn, con đường dài triệu bước chân, ta tiếp xúc triệu Niết Bàn. Dữ dội đến như vậy. Ngày xưa đức Phật đi giáo hóa khắp nơi, vậy mà Người chỉ đi bộ rất từ tổn, mỗi bước chân nở hoa sen, đẹp đẽ và tinh khiết, Niết Bàn đâu phải là thứ được mua ở siêu thị, cửa hàng miễn thuế hay tiệm đổ đại hạ giá, hay Niết Bàn đâu phải là thứ được chụp ra, quét lên màn hình rồi dùng Photoshop chỉnh sửa, Niết Bàn chỉ là sự vắng mặt của khổ đau, là an vui và hạnh phúc tuyệt đối. An vui và hạnh phúc này không thể dùng tiền để mua, không thể cho tặng và không thể đổi chác. Chỉ có tự thân vận động, tự thực tập, tự chế tác và tự tiếp xúc mà thôi. Niết Bàn không nằm ở cõi Tây phương cực lạc, ở thiên đường hay nước Chúa, ở cung đình hay thiền đường, Niết Bàn ở ngay chốn nhân gian, trên Địa Cầu này. Hãy nhìn xem, Niết Bàn đang tràn lan nhưng kỳ thực người biết tu tập mới thưởng thức được nó. Hạnh phúc trên thế gian cần có điều kiện, cần đầu tư, cần gieo trồng và thu hoạch, hạnh phúc ở Niết Bàn là vĩnh viễn, không có máy móc nào có thể đo lường được. Mỗi giây phút đều tươi mát, hồn nhiên và dễ thương. Khi ta trở thành Niết Bàn và Niết Bàn chính là ta, ta đâu cần phải tìm kiếm chi nữa, mọi thứ đã được bình thường hóa.

(Trích trong Hơi Thở Tinh Khôi - Minh Thạnh)

No comments: