Saturday, December 31, 2022

CON HỔ DO TỀ BẠCH THẠCH VẼ BỊ CHẾ GIỄU GIỐNG NHƯ CON MÈO ỐM, TẠI SAO NÓ CÓ GIÁ 100 TỶ, ĐƯỢC LƯU TRỬ TRONG TỬ CẤM THÀNH?

Nhiều người coi hai bức vẽ con hổ như “con mèo bệnh” này là sự thất bại của Tề Bạch Thạch. Thực ra hai con hổ này không phải là mèo bệnh, một con được bán với giá trên trời, con còn lại Tử Cấm Thành sưu tầm. Hai bức tranh đó đặc biệt ở những điểm này.

Bức tranh Hổ đồ của tác giả Tề Bạch Thạch bán trong buổi đấu giá Sotheby's Hong Kong 2010 với mức giá gần 100 tỷ đồng (Ảnh Zhihu).

Tề Bạch Thạch họa sĩ bậc thầy

Những người yêu mến nền hội họa Trung Quốc không thể không biết đến cái tên Tề Bạch Thạch. Họa sĩ họ Tề là họa sĩ bậc thầy trong giới hội họa hiện đại, đồng thời là người Trung Quốc đầu tiên ghi danh vào câu lạc bộ các tác giả có tranh cán mức giá 100 triệu USD ($100 Million Club).

Tranh của Tề Bạch Thạch không phải những tác phẩm cao siêu, khó hiểu mà đơn thuần khai thác vào những tạo vật nguyên sơ trong thiên nhiên như sông núi, chim muông, rau củ hay côn trùng. Tranh ông nổi tiếng vì vừa tả thực vừa tả ý, tạo hình súc tích, quan niệm nghệ thuật giản dị mà sâu sắc.

Hậu thế đã nhiều lần trầm trồ khi thấy Tề Bạch Thạch tả tiếng ếch kêu bằng tranh hay nuôi tôm hàng năm trời chỉ để vẽ con tôm đạt tới độ siêu phàm. Những bức họa của ông thường được nhà sưu tầm mua lại với mức giá hàng chục triệu NDT, tuy nhiên, không phải bức tranh giá cao nào cũng được quần chúng hiểu và trân trọng.

Liệu họa sĩ Tề Bạch Thạch vẽ con hổ quay đầu đi do chủ ý hay do ông chưa đủ tự tin để khắc họa gương mặt con vật này (Ảnh Sohu)

Nhưng hai bức tranh hổ của ông lại bị chế giễu như vẽ con mèo ốm

Một trong những tác phẩm gây tranh cãi nhất của Tề Bạch Thạch phải kể tới bức tranh vẽ con hổ với giá trị 28,18 triệu NDT (gần 100 tỷ đồng). Tranh từng được bán cho một người mua ẩn danh trong buổi đấu giá Sotheby’s Hong Kong 2010.

Bức tranh vẽ chúa sơn lâm có tên “Hổ đồ” là món quà mà Tề Bạch Thạch dành tặng cho người bạn mình là Dương Hổ – một vị tướng lĩnh Quốc Dân Đảng. Cứ ngỡ bức tranh tặng cho người lính phải họa con cổ oai hùng, uy vũ nhưng những gì được thể hiện trong “Hổ đồ” lại khác hoàn toàn với kỳ vọng của khán giả.

Nhiều người xem cho rằng con hổ trong tranh trông như một con mèo ốm đang nằm co quắp vì bị đói lâu ngày, điều quan trọng là con hổ cũng không quay mặt để lộ chữ vương (王) quyền lực trên trán như các bức tranh truyền thống mà lại quay lưng về phía người xem tranh.

Bức tranh kỳ quặc này đã khiến Tề Bạch Thạch nhận về nhiều lời giễu cợt là ông chỉ biết vẽ côn trùng chứ không biết vẽ đầu hổ nên mới vẽ con vật quay đầu đi như vậy. Vậy rốt cuộc các nhà sưu tầm bỏ tiền tỉ cho bức họa này đã tìm thấy giá trị nghệ thuật ở đâu?

Bức tranh hổ thứ hai có vẻ thiếu mạnh mẽ và uy nghiêm, ngoan ngoãn như một con mèo cưng. Con hổ thứ hai quay lưng lại với khán giả, ngồi xổm nửa người trên mặt đất, trông giống như một con mèo con đang ngồi xổm ở đó, có cảm giác không dám nhìn người.

Vì vậy, nhiều người coi hai “con mèo bệnh” này là sự thất bại của Tề Bạch Thạch. Thực ra hai con hổ này không phải là mèo bệnh, một con được bán với giá trên trời, con còn lại Tử Cấm Thành sưu tầm.

Tranh đặc biệt ở đâu?

Người xưa khi vẽ hổ thường lấy ý nghĩa là “chúa tể”, mượn hổ để tô vẽ tham vọng đế vương. Bất kể bạn đang vẽ hổ lên dốc hay hổ xuống dốc, bạn sẽ vẽ sự uy nghiêm và dũng cảm của hổ, hầu hết mọi người đều thích sự dũng cảm và kiêu ngạo “đậm chất đế vương” trong bức tranh vẽ hổ truyền thống.

Bức tranh Hổ đồ của tác giả Tề Bạch Thạch bán với mức giá gần 100 tỷ đồng (Ảnh Zhihu)

Nhưng Tề Bạch Thạch cho rằng quá nhiều sự giống nhau có nghĩa là thô tục. Những bức tranh của ông không chỉ đạt được hình ảnh, mà còn phú cho chúng những quan niệm nghệ thuật khác nhau.

“Cái thần” của bức tranh “Hổ đồ” này không nằm ở khuôn mặt mà là biểu thị tinh tế ở phần đuôi con hổ. Theo các chuyên gia, tư thế cong đuôi hình chữ U của chúa sơn lâm là biểu hiện khi con thú rình mồi, chuẩn bị lấy đà cho một cú bật đầy uy lực khi thời điểm chín muồi. Cái đuôi con hổ cũng đặt ngang với đầu nó, tạo nên vẻ hài hòa, cân đối cho bố cục cả bức tranh.

Đặt vào bối cảnh món quà tặng tướng quân Dương Hổ, con hổ của Tề Bạch Thạch lại càng tôn vinh người bạn khi khắc họa những nét tính cách ít người để ý của chúa sơn lâm như kiên nhẫn, khéo léo, biết vận dụng thời cơ chứ không đơn thuần là sức mạnh thể chất. Ngoài ra cách con hổ quay mình giấu đi cảm xúc cũng giống như sự khiêm nhường, khôn ngoan của một “kẻ mạnh” trong tự nhiên.

Bức tranh con còn lại Tử Cấm Thành được thu mua, câu trả lời nằm ở móng vuốt của hổ. Theo thông lệ chung, hổ rất hung dữ và oai vệ, nhưng đây không phải là một con hổ thực sự. Trên thực tế, hổ hoang dã, đặc biệt là hổ phía Nam Trung Quốc, không quá to lớn mà trông hơi “kiêu và nhỏ” như Tề Bạch Thạch mô tả. Phóng to lên sẽ thấy hai móng vuốt của con hổ đang bấu chặt vào mặt đất, sẵn sàng lao tới, như thể nó có thể vồ lấy con mồi bất cứ lúc nào, chi tiết này đủ nói lên sự hoang dã của con hổ này.

Bức “Hổ” của Tề Bạch Thạch hiện trưng bày tại Bảo tàng Cố Cung (Trung Quốc). Ảnh: DPM

Tề Bạch Thạch vốn ít vẽ hổ. Ngoài bức trên, ông còn một tác phẩm vẽ lưng hổ hiện trưng bày tại Bảo tàng Cố Cung (Trung Quốc). Theo Zhejiangnews, các bức tranh lưng hổ của Tề Bạch Thạch còn biểu đạt sự lạnh nhạt, quay lưng của ông với danh lợi. Ông chưa từng nuôi mộng làm quan, lười tham gia các buổi tiệc rượu, không quan tâm chuyện phiếm, không tranh giành với ai, chỉ đắm chìm trong nghệ thuật.

Sở dĩ Tề Bạch Thạch có thể để lại nhiều tác phẩm xuất sắc được lưu truyền từ đời này sang đời khác thực ra là nhờ cuộc sống tỉ mỉ của ông, ông đã quan sát một cách tự nhiên những hiện tượng mà nhiều người không thể quan sát được. Anh ấy có cái nhìn sâu sắc rất sâu sắc, đặc biệt là khi vẽ tranh, sự chú ý đến chi tiết và mô tả rất đáng học hỏi.

Tịnh Yên biên dịch
Nguồn: soundofhope
Link tham khảo:

KÌ LẠ "HOA BĂNG" NỞ RỘ TRÊN SÔNG TÙNG HOA, TRUNG QUỐC VÀ THÔNG ĐIỆP CỦA NƯỚC

Mới đây, người dân Cáp Nhĩ Tân vô cùng ngạc nhiên khi thấy trên mặt băng của sông Tùng Hoa (松花江) xuất hiện vô số bông hoa băng xinh đẹp, với sự tô điểm của những bông hoa này, sông Tùng Hoa trở nên đẹp hơn, ai nhìn thấy cũng phải trầm trồ khen ngợi.

Trên mặt băng của sông Tùng Hoa xuất hiện vô số bông hoa băng xinh đẹp. - Ảnh: Internet

Sông Tùng Hoa nằm ở Đông Bắc Trung Quốc, chảy qua hai tỉnh Cát Lâm và Hắc Long Giang. Đây là một trong số những địa phương có nhiệt độ lạnh nhất ở đất nước tỷ dân. Sông Tùng Hoa bị đóng băng từ cuối tháng 11 cho đến tháng 3 năm sau. Dòng sông đạt lưu lượng chảy lớn nhất khi tuyết trên các ngọn núi tan vào mùa xuân.

Vào những ngày trời lạnh nhất, không chỉ vạn vật hai bên bờ sông ‘hóa đá’ và mặt sông cũng đóng băng dày tới nửa mét.

Cảnh vật mùa đông ở Cáp Nhĩ Tân nói chung và sông Tùng Hoa nói riêng khiến du khách khắp thế giới mê mẩn. Vào những ngày trời lạnh nhất, không chỉ vạn vật hai bên bờ sông ‘hóa đá’ và mặt sông cũng đóng băng dày tới nửa mét.

Trước đó, ngày 15/12, hiện tượng thiên nhiên kì diệu này cũng từng xuất hiện. Trên mặt sông đóng băng, “nở” ra vô số bông hoa từ băng, đã thu hút sự chú ý của cư dân mạng. Nhiều người không khỏi đặt câu hỏi, phải chăng đây là nguồn gốc tên gọi của sông Tùng Hoa?

Vậy những bông hoa băng này hình thành như thế nào?

Vào đầu mùa đông, khi nhiệt độ trên mặt sông giảm xuống dưới 0 độ C, các tinh thể băng đầu tiên sẽ hình thành trong nước sông, khi nhiệt độ tiếp tục giảm xuống, các tinh thể băng sẽ ngày càng lớn hơn, sau đó mặt sông sẽ dần dần đóng băng thành bịt kín dòng sông Lúc này lớp băng mỏng lơ lửng trên mặt sông. Những tinh thể băng bên dưới chính là những bông hoa băng mà chúng ta thấy bây giờ.

Những “bông hoa băng” nở với nhiều hình dáng tuyệt đẹp. – Ảnh: douyin.com

Tôi tin rằng mọi người sẽ ngạc nhiên trước sự khéo léo kỳ lạ của tạo hóa, tất nhiên chúng ta phải bảo vệ môi trường và để vẻ đẹp của sông Tùng Hoa được tiếp nối từ thế hệ này sang thế hệ khác. Nhưng tại sao những bông hoa băng này lại có thể có hình dạng đẹp mỹ diệu đến như thế?

Thông điệp kì diệu của nước

Nước là một sinh mệnh sống, nó không những là một sinh mệnh sống mà còn là một sinh mệnh vô cùng thông tuệ và bí ẩn. Đạo lý nhân sinh, quy luật vận hành của vũ trụ, tất cả đều hiện hữu trong mỗi từng giọt nước, tinh thể nước và thậm chí là từng phân tử nước…

Như một điềm báo tốt đẹp từ tạo hóa. – Ảnh: FB Thiên Thanh

Đặc tính của nước phản chiếu đặc tính vạn vật

Các thí nghiệm của Tiến sĩ Masaru Emoto cho thấy, nguồn gốc khác nhau tạo nên đặc tính khác nhau và tinh thể cũng khác nhau. Thông qua việc quan sát tinh thể nước của một vùng miền nào đó, chúng ta không cần đi đến tận nơi vẫn có thể hình dung ra được địa hình vùng đó. Ví dụ như, quan sát các tinh thể nước dưới đây:

Nước ở các vị trí địa lý khác nhau sẽ có hình dạng tinh thể khác nhau. – Ảnh: tinhhoa.net

Sức mạnh của ý niệm và thiện tâm thể hiện qua tinh thể nước

Tiến sĩ Masaru Emoto người Nhật Bản đã làm thí nghiệm khác với nước như sau: Đầu tiên, cho một giọt nước tiếp xúc với một suy nghĩ, ngôn ngữ, âm nhạc, từ ngữ, hay một yếu tố vật lý. Sau đó bỏ vào tủ lạnh cho đông lại. Cuối cùng, đặt dưới kính hiển vi, chụp lại ảnh thu được. Kết quả vô cùng bất ngờ. Nước phản ứng với các yếu tố khác nhau mà nó được nghe hoặc gắn nhãn lên bình chứa.

Tiến sĩ Masaru Emoto. – Ảnh: Internet

Cụ thể: Khi nước được tiếp xúc với những ngôn từ đáng yêu thì hiển thị những hình mẫu đẹp, đối xứng, dạng bông tuyết đầy sắc màu. Ngược lại, nếu tiếp xúc với những ngôn ngữ tiêu cực sẽ trở nên xấu xí, bất đối xứng và mờ tối.

Ảnh chụp tinh thể nước khi hỏi nước về tình cảm. – Ảnh: tinhhoa.net

Thật tuyệt vời phải không? Qua nhiều thí nghiệm đặc biệt với nước và các yếu tố tác động khác nhau như trên ta thấy có sự biến đổi trạng thái, hình dạng linh hoạt khác nhau của nước tuỳ theo các vật chất tiếp xúc, dù trước đó nó có biểu hiện nào đi nữa và cũng cho chúng ta thấy đâu là yếu tố có lợi và có hại với cơ thể con người.

Ảnh chụp tinh thể nước từ thí nghiệm của ông. – Ảnh: tinhhoa.net

Bạn đã sẵn sàng tránh xa tiêu cực và gia tăng tích cực trong cuộc sống của mình chưa? Như tiến sĩ đã nói: “Ngôn ngữ đẹp sáng tạo ra tự nhiên đẹp; ngôn ngữ xấu sáng tạo ra tự nhiên xấu; đây chính là phép tắc của vũ trụ”. Cũng như dị tượng hoa băng đẹp mỹ lệ trên sông Tùng Hoa, có lẽ nhờ năng lượng tốt nào đó đã tác động tạo nên. Và việc của chúng ta là vận dụng phép tắc đó để làm đẹp hơn cuộc sống của mình.

Tịnh Yên biên dịch
Nguồn: toutiao.com




CÔNG THỨC TRƯỜNG THỌ: 1 - 2 - 3 - 4!

Công thức trường thọ 1-2-3-4 là cách gọi vắn tắt công thức ăn uống và duy trì thói quen sinh hoạt khoa học mà các chuyên gia nghiên cứu đề xuất. Công thức này gồm có: 1 ăn nhẹ, 2 uống sôi, 3 ổn định, 4 không!


Qua khảo sát có tới 98% người công nhận rằng, bí mật để trường thọ, thực ra gói gọn thói quen sinh hoạt của mỗi người. Thật vậy, thói quen sinh hoạt hằng ngày của chúng ta sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe cũng như tuổi thọ!

Dựa trên những lời khuyên của nhiều bác sĩ khác nhau, Health Times phát hiện ra rằng những người tuân thủ các thói quen sống dưới đây sẽ không bao giờ có sức khỏe kém.

1-Một: Ăn nhạt

Ngày nay, rất nhiều người có thói quen ăn mặn và cay. Đặc biệt là người dân lao động. Nhưng chính vì “tật” thích ăn mặn và ăn cay này mà càng ngày càng nhiều người mắc bệnh mãn tính.

Nếu bạn muốn sống lâu bên cạnh người thân, con cái, tốt nhất hãy xem xét lại chế độ ăn uống của bản thân ngay từ bây giờ.

Chế độ ăn nhạt là có lợi nhất! Các chuyên gia chỉ ra rằng: Đồ ăn nhạt không phải chỉ có riêng đồ chay, mà còn chỉ những đồ ít dầu, ít muối, ít cay, ít ngọt.

Tuy nói ăn như vậy, khẩu vị sẽ rất “nhạt”, nhưng thực ra nếu biết cách chế biến, bạn cũng có thể thưởng thức nhiều món ngon đa dạng.


2-Hai: Uống sôi

Vào năm 2013, Sở Nội vụ tỉnh Giang Tô, Văn phòng Người cao tuổi và Hiệp hội Người cao tuổi đã ban hàng “Báo cáo khảo sát về người sống lâu đời ở tỉnh Giang Tô”, trong đó tìm hiểu lý do về tuổi thọ và lối sống của 2153 người sống lâu năm ở Giang Tô.

Báo cáo khảo sát cho thấy có hơn 70% số người cao tuổi thích uống nước đun sôi để nguội. Đa số họ có thói quen uống nước vào mỗi sáng thức dậy.

Lời khuyên được đưa ra là: “Đừng bao giờ đợi khát mới uống nước, bởi vì lúc này cơ thể đã thiếu nước nghiêm trọng.”

Đặc biệt, đối với những người cao tuổi, bởi vì chức năng các cơ quan trong cơ thể suy giảm nặng nề, nên họ ít khi cảm giác thấy khát. Tuy nhiên, cơ thể luôn cần bổ sung nước, nên chúng ta cần chủ động trong việc uống nước mỗi ngày.


3-Ba: Ổn định

Tâm lý ổn định – tục ngữ Trung Quốc có câu: “Tâm trạng không tốt, có dưỡng sinh cách nào cũng vô ích.”

Có rất nhiều căn bệnh liên quan đến việc tinh thần bị kích thích lớn, khiến quá trình chuyển hóa các chất trong cơ thể bị ảnh hưởng, làm giảm chức năng của hệ miễn dịch.

Theo nghiên cứu mới nhất của Viện Hàn lâm Khoa học Quốc gia Hòa Kỳ đăng trên tạp chí PNAS, thì những người có tâm lý tốt thường sống lâu hơn. Người lạc quan có nhiều khả năng sống thọ hơn, đến hơn 85 tuổi.

Bởi vì những người có tâm lý tốt sẽ dễ dàng điều chỉnh cảm xúc và hành vi của bản thân hơn. Đồng thời họ có thể phục hồi căng thẳng một cách nhanh chóng.

Họ có thể tự mình khắc phục được khó khăn, nhờ tâm lý tích cực đó mà tâm lý được giải tỏa, thoát khỏi lo lắng, nội tâm cũng vì vậy mà kiên cường hơn.

Sức khỏe và vóc dáng ổn định – Đừng quá ốm, cũng đừng quá mập. Chỉ khi vóc dáng bạn cân đối, sức khỏe mới dễ dàng ổn định. Quản lý hình thể tốt cũng là điều cần thiết cho sức khỏe và tuổi thọ.

Béo phì là nguồn căn dễ dẫn đến các bệnh hệ thống, trong đó có tiểu đường, gút và bệnh về tim mạch…Một nghiên cứu trên Tạp chí Ung thư Quốc tế năm 2018 cho thấy cứ 40 người mắc bệnh béo phì, sẽ làm tăng nguy cơ mắc 18 loại ung thư gồm ung thư nội mạc tử cung và ung thư biểu mô tuyến thực quản.

Giấc ngủ ổn định – Muốn có tuổi thọ không thể tách rời với giấc ngủ ngon. Khi nói về bí quyết trường thọ, các chuyên gia cho rằng, không có cách nào tốt bằng việc đi ngủ sớm. Đặc biệt là những người trẻ tuổi, nên tập thói quen bỏ điện thoại xuống khi gần tới giờ đi ngủ!


4-Bốn Không – Từ chối 4 thói quen không lành mạnh
  • Không hút thuốc: Nếu bạn muốn sống khỏe mạnh, điều đầu tiên hãy bỏ thuốc lá. Ai cũng biết hút thuốc lá là nguyên nhân của rất nhiều căn bệnh ung thư nguy hiểm.

  • Không uống rượu: Tạp chí y khoa hàng đầu “The Lancet” đã nói rồi, thói quen uống rượu đã dẫn tới cái chết của 2,8 triệu người trên toàn thế giới. Đừng có suy nghĩ: “Chỉ uống một chút sẽ không sao”. Mức uống an toàn nhất là 0, cũng có nghĩa là bạn đừng nên uống giọt rượu bia nào.

  • Không ngồi lâu: Ngồi lâu sẽ khiến quá trình lưu thông máu bị cản trở. Ung thư đường ruột chính là một bệnh phổ biến do ngồi lâu. Đối với người ít vận động, mỗi giờ nên đứng dậy một lần, mỗi lần khoảng 2 đến 3 phút. Bạn có thể đứng dậy rót cốc nước, xoay trái xoay phải, đi trên hành lang hoặc duỗi thẳng chân khi đi vệ sinh…

  • Không làm việc quá sức: Ngày nay, bởi vì nhịp sống xã hội càng lúc càng nhanh, nên ngày càng có nhiều người làm việc quá giờ. Nghỉ ngơi không đủ khiến cơ thể họ đuối sức và ngã quỵ.

Giống như một chiếc lò xo bị co giãn quá mức, khả năng miễn dịch của họ bị suy giảm đáng kể, vì vậy có ít khả năng chống lại bệnh tật.

Từ một cơ thể mệt mỏi nhẹ đến một cơ thể bệnh nặng chỉ qua 5 bước đơn giản mà nhiều người thường không quá coi trọng: Mệt mỏi nhẹ – Cơ thể nặng nề – Kiệt sức – Ốm đau – Bệnh nặng!

Vì vậy, lời khuyên được đưa ra là bạn cần chú ý kết hợp hợp lí giữa làm việc và nghỉ ngơi. Đặc biệt khi cảm thấy mệt mỏi, hãy nghỉ ngơi ngay lập tức.

Nguồn: DNTT

PHONG TỤC TẬP QUÁN NGÀY TẾT DƯƠNG LỊCH CỦA CÁC NƯỚC

Tết dương lịch sắp tới rồi, mỗi nước sẽ có cách đón Tết khác nhau. Hãy cùng xem những phong tục độc đáo vào Tết dương lịch tại các nước khác nhau ra sao.


1. Nhật

Do ảnh hưởng văn hoá phương Tây nên người Nhật từ lâu đã không đón tết theo thời gian âm lịch như một số nước châu Á khác. Trong tâm linh người Nhật đã coi tết dương lịch là ngày lễ tết chính. Trong buổi sáng tinh mơ ngày đầu năm, mọi thành viên trong các gia đình người Nhật cùng nhau đổ ra đường để chào đón bình minh đầu tiên của năm mới. Sau đó, mọi người rủ nhau lên chùa để bái Phật, cầu nguyện hoặc đến nhà người thân, bạn bè để chúc tết nhau. Trong ngày này, các gia đình đều làm lễ đón mừng năm mới (Oshogatsu). Trên mâm cỗ của người Nhật, các món ăn vô cùng phong phú, được bày trí tỉ mỉ, đẹp mắt.


Đầu tiên là rượu mừng năm mới (otoso) trừ tà khí trong năm đó và để kéo dài tuổi thọ. Tiếp đến là món ăn ngày Tết (osechi) sau khi cúng Thần năm mới. Mọi người ăn uống và dành cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất. Ba ngày đầu từ ngày 1 đến ngày 3/1 được coi là 3 ngày đặc biệt, thiêng liêng nhất của tết dương lịch. Trong 3 ngày này người Nhật có tục ăn chay để tỏ lòng thành kính với thần phật, tổ tiên, cầu khấn cho một năm mới đại cát đại lợi. Ngoài ra, giống như ngày tết của Việt Nam, người Nhật vẫn lưu giữ tục lệ mừng tuổi cho trẻ em hoặc tặng quà giữa những người thân trong gia đình hay trong dòng họ, bạn bè sau lễ đón Giao thừa năm mới. Điều đáng lưu ý, theo phong tục, tập quán lưu truyền từ trước thì việc tặng quà hay mừng tuổi ngày Tết ở Nhật Bản không bị “nặng nề” vì giá trị vật chất mà chủ yếu mang ý nghĩa tinh thần, tình cảm, đạo lý ứng xử…

2. Pháp

Có câu nói: “người Pháp dùng rượu để chào đón năm mới”. Tại sao lại nói như vậy? Vì người Pháp bắt đầu uống rượu say sưa từ đêm giao thừa cho đến ngày 3/1 mới kết thúc. Người Pháp quan niệm, vào ngày tết phải uống cạn tất cả rượu mà họ có, làm như vậy thì trong năm mới sẽ được vạn sự như ý.


Nếu như uống rượu vẫn còn, trong năm mới sẽ gặp nhiều điềm xui rủi. Ngoài ra, trong ngày đầu năm mới người Pháp thường cùng nhau ra đường xem hướng gió để đoán thời vận trong năm. Nếu gió Nam thổi, báo hiệu một năm mưa thuận gió hòa, đây sẽ là một năm bình an và thời tiết thì nóng bức. Nếu gió Tây thổi, sẽ là một năm may mắn đối với nghề đánh cá và những người nuôi bò sữa. Nếu gió Đông thổi, cây trái sẽ bội thu, nhà nhà no ấm. Nếu gió Bắc thổi là điềm không tốt, đây sẽ là một năm mùa màng thất bát.

3. Anh

Một ngày trước tết Dương lịch, nhà nhà đều tất bật mua rượu đổ đầy các chai, hũ trong nhà, trong bếp thì chứa thật nhiều thịt. Người Anh cho rằng, nếu rượu thịt không dư dả, năm mới sẽ gặp khó khăn, nghèo khổ. Ngoài ra, ở Anh còn lưu hành phong tục “lấy nước đầu năm mới”. Mọi người đều tranh nhau đi lấy nước để được là người đầu tiên múc được gáo nước đầu tiên trong những giờ phút đầu tiên của năm mới.


Theo quan niệm của người Anh, người múc được gáo nước đầu tiên sẽ là người may mắn suốt cả năm. Vào đêm giao thừa, người Anh thường mang theo bánh ngọt và rượu đi thăm hỏi người thân, bạn bè, tuy nhiên, những người khách sẽ không gõ cửa mà đi thẳng vào bên trong. Người Anh cho rằng, sau khi chuông báo nửa đêm chuyển sang năm mới, người đầu tiên đặt chân vào nhà là một người đàn ông có mái tóc đen hoặc là một người vui vẻ, hạnh phúc và giàu có sẽ mang đến cho chủ nhà một năm mới đại cát đại lợi. Nếu người đầu tiên là một người phụ nữ có mái tóc màu vàng bạch kim hoặc một người ưu buồn, nghèo khổ, bất hạnh, điều này báo hiệu chủ nhà sẽ có một năm xui rủi, gặp nhiều khó khăn và tai họa. Khi đến làm khách ở nhà người Anh trong đêm giao thừa, trước khi mở đầu câu chuyện, việc đầu tiên bạn cần làm là đi đến lò sưởi cơi than đốt lò. Đây là việc làm thể hiện sự chúc phúc đối với chủ nhà với ý nghĩa “khai môn đại cát”.

4. Scotland

Đêm trước ngày tết dương lịch, mỗi gia đình người Scotland đều rải một ít tiền vàng ngay trước cửa nhà. Mặc dù không có người trông chừng, nhưng cả trộm cướp và người ăn xin khi nhìn thấy những đồng tiền này cũng không bao giờ nhặt lấy.


Bởi vì theo phong tục ở đây, rải tiền vàng trước cửa vào trước đêm giao thừa, hôm sau khi năm mới đến, sớm tinh mơ vừa mở cửa liền nhìn thấy ngay tiền vàng sẽ mang lại nhiều tài lộc, ý nghĩa là “nhìn thấy phát tài”.

5. Đức

Trong thời gian mừng đón tết dương lịch, người Đức đều đặt một cây lãnh sam và gắn đầy những bông hoa bằng gấm len, vừa để báo hiệu tiết xuân phủ khắp đất trời vừa mang ý sung túc. Một phút trước khi bước sang năm mới, mọi người đều leo lên đứng trên một chiếc ghế, khi tiếng chuông đồng hồ vừa điểm 12 giờ, tất cả lập tức nhảy xuống ghế và vội vã ném một vật nặng ra phía sau ghế với ý nghĩa ném đi những tai họa, xui rủi của năm cũ, tiến nhanh vào năm mới.


Ở vùng nông thôn của Đức vẫn còn lưu truyền phong tục mừng năm mới khá thú vị là tục “thi trèo cây”, ý nghĩa là mỗi năm mỗi tiến cao hơn, phát triển hơn trong công việc cũng như trong cuộc sống.

6. Bulgari

Sau khi chuông đồng hồ báo mừng năm mới, mọi người trong gia đình cùng ngồi ăn chiếc bánh kem được làm đặc biệt cho đêm giao thừa. Người nào ăn phải đồng tiền được giấu trong bánh sẽ là người hạnh phúc trong năm mới.


Ngoài ra, khi dùng tiệc đầu măm mới, người nào hắt xì hơi đầu tiên sẽ được xem là người mang lại hạnh phúc cho chủ nhà trong năm. Chủ nhà sẽ tặng cho người này một con dê, bò hoặc ngựa con để cầu chúc và bày tỏ cảm ơn vì mang lại hạnh phúc cho gia đình họ.

Theo: shinichi

OSECHI - BỮA ĂN ĐẦU NĂM MỚI Ở NHẬT BẢN

Không ngoa khi nói rằng O-Shogatsu hay năm mới là một trong những sự kiện lớn nhất và có lẽ là quan trọng nhất năm ở Nhật Bản. Từ việc ngắm cảnh mặt trời mọc đầu tiên của năm mới đến chia sẻ chi tiết về giấc mơ đầu tiên của bạn và tìm kiếm những ý nghĩa sâu sắc hơn, cho đến việc lên danh sách các công việc phải làm vào kỳ nghỉ hàng năm. Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi thực phẩm cũng đóng một vai trò quan trọng trong lễ kỷ niệm và lễ hội.

Thật là đầy ắp! (Photo: Sixgimic / CC BY-SA 3.0)

Từ khắp nơi trên đất nước, bạn sẽ khám phá các loại o-sechi ( bữa ăn năm mới của Nhật Bản), mỗi món đều có ý nghĩa hoặc biểu tượng riêng cho năm tới! Cho dù bạn đặt hàng o-sechi cho bản thân hay tự nấu điều này có nghĩa là bạn đang trải nghiệm một phong tục có từ hàng trăm năm trước.

Hãy đặt hàng sớm nếu bạn muốn thưởng thức món o-sechi. (Photo: 7'o'7 / CC BY-SA 3.0)

Nguồn gốc

Truyền thống o-sechi bắt đầu từ thời Heian (794–1185) và là một trong năm lễ hội theo mùa ở Hoàng gia Kyoto. Vì việc nấu bất cứ thứ gì trong ba ngày đầu năm mới là điều cấm kỵ, các bữa ăn o-sechi ban đầu thường là rau luộc (nimono) với nước tương, rượu mirin và đường.

Món o-sechi truyền thống tự làm là một món ăn. (Photo: Ocdp / CC0 1.0)

Tuy nhiên, ngày nay, o-sechi bao gồm tất cả các loại thức ăn có thể hình dung được. Seiyo o-sechi dùng để chỉ o-sechi được Tây hóa, và chousen no o-sechi là o-sechi kiểu Hàn Quốc. Ngay cả toshi-koshi soba (soba xuyên năm) —một món mì kiều mạch đơn giản — và o-zoni — một món súp với mochi — ngày nay được coi là o-sechi.

O-sechi

Món o-sechi truyền thống thường được đựng trong hộp nhiều tầng hoặc jubako. Đối với nhiều hộ gia đình, nó đã trở thành các ngăn riêng cho từng món o-sechi.

Thay vì đề cập mọi món ăn o-sechi và sự đa dạng của từng vùng, chúng ta hãy cùng tham khảo một số món ăn o-sechi cổ điển ( còn có nhiều món ngoài những món được liệt kê bên dưới):

  • Daidai (橙 / だ い だ い): Khi được viết bằng một chữ kanji khác (代 々), daidai có nghĩa là “từ thế hệ này sang thế hệ khác”. Những quả cam đắng Nhật Bản này tượng trưng cho một điều ước cho trẻ em.

  • Datemaki (伊達 巻 / だ て ま き): Tượng trưng cho điều ước cho những ngày tốt lành, những quả trứng tráng cuộn ngọt này được trộn với Patê cá hoặc tôm nghiền.
Datemaki là món tráng miệng (Photo: Ocdp / CC0 1.0)

  • Kamaboko (蒲 鉾 / か ま ぼ こ): Theo truyền thống, các lát kamaboko (bánh cá nướng) màu đỏ và trắng được sắp xếp theo các hoa văn để tượng trưng cho mặt trời mọc như một biểu tượng ăn mừng.
Kamaboko đầy sắc màu (Photo: Ocdp / CC0 1.0)

  • Kazu no ko (数 の 子 / か ず の こ): Một khối trứng cá trích; kazu có nghĩa là "số" và ko có nghĩa là "trẻ em". Hoàn hảo cho bất kỳ cặp vợ chồng nào mong muốn có nhiều con.

  • Konbu (昆布 / こ ん ぶ): Loại rong biển dày này là cách chơi chữ của từ yorokobu, có nghĩa là "niềm vui".

  • Kuri kinton (栗 金 団 / く り き ん と ん): Những viên kẹo hạt dẻ và khoai lang này tượng trưng cho sự thịnh vượng về tài chính trong năm tới.
Kuri kinton là món ưa thích của tác giả (Photo: Ocdp / CC0 1.0)

  • Kuro-mame (黒 豆 / く ろ ま め): Mame cũng có nghĩa là "sức khỏe" và những hạt đậu đen này tượng trưng cho lời chúc sức khỏe trong năm mới.

  • Kohaku-namasu (紅白 な ま す / こ は く な ま す): Món kuai rau củ màu đỏ và trắng này (một món ăn Trung Quốc bao gồm các dải thịt hoặc cá sống được cắt nhuyễn) được làm từ củ cải daikon và dưa chua cà rốt kèm với hương yuzu.

  • Tai (鯛 / た い): Cá chẽm đỏ là cách chơi chữ medetai phổ biến trong tiếng Nhật, tượng trưng cho điều tốt lành.
Hãy thưởng thức món cá chẽm đỏ nào! (Photo: 松岡明芳 / CC BY-SA 3.0)

  • Tazukuri (田作 り / た づ く り): Món cá mòi khô nấu với xì dầu tượng trưng cho ước mong mùa màng bội thu. Ý nghĩa của chữ kanji là "người nông dân", vì cá mòi đã từng được sử dụng làm phân bón.

  • Ebi (海 老 / え び): Tượng trưng cho mong ước được trường thọ — thể hiện qua râu dài và lưng cong của con tôm — đây là món ăn phổ biến và được nhiều người yêu thích trong các món ăn o-sechi.

  • Nishiki tamago (錦 卵 / に し き た ま ご): Món trứng này được tách ra trước khi nấu với màu vàng tượng trưng cho vàng và trắng tượng trưng cho bạc. Sự kết hợp của món ăn này tượng trưng cho sự giàu có.

Cách bày trí

Cũng đóng vai trò quan trọng như thức ăn - nói một cách văn hóa - là jubako chứa đựng món ăn được phục vụ. Trong lịch sử, những hộp sơn mài này có màu đen ở bên ngoài và màu đỏ son bên trong. Những chiếc hộp được xếp chồng lên nhau như một phép ẩn dụ để xây dựng niềm vui cho năm mới. Các nghiên cứu gia về O-sechi tranh luận về việc liệu ba hay bốn ngăn xếp là con số hoàn hảo cho jubako. Một số khác cho rằng con số bốn là đại diện cho vận may mỗi mùa trong bốn mùa, trong khi những người khác cho rằng con số bốn là không may mắn và con số ba tượng trưng cho sự hoàn hảo.

Bên trong hộp, họ cũng tiếp tục tranh luận về các con số và cách sắp xếp!

Các món ăn nên được sắp xếp theo cách chúng được nấu (ví dụ, thức ăn luộc, thức ăn nướng, v.v.). Điều quan trọng không kém là chúng phải đẹp về mặt thẩm mỹ; nhiều jubako được thiết kế theo hình vuông hoặc hình thoi — và không có khoảng trống giữa các món ăn.

Mang giá trị nghệ thuật cao (Photo: Misogi / Public Domain)

Tuy bạn quyết định cách thưởng thức món o-sechi của mình, cho dù đó là món ăn truyền thống hay chỉ là một chiếc bánh pizza giao hàng với những lời chúc tốt lành cho năm mới, điều đó có nghĩa là bạn đang duy trì một truyền thống lâu đời về sự may mắn sắp tới.

Theo: japantravel



Friday, December 30, 2022

TRIẾT LÝ "NƯỚC VÀ CHIẾC CHÉN" CHỈ RÕ NGUỒN GỐC CỦA PHIỀN NÃO

Nếu ví cuộc sống là nước, thì công việc, tiền tài, địa vị chính là chiếc chén đựng. Nếu cứ hoài phí tâm tư ở cái chén thì mọi người sao còn có thể có tâm tư để ý đến vị ngọt đắng của nước nữa, đây chẳng phải tự mình tìm phiền não hay sao?

Con người truy cầu càng nhiều càng phiền não, buông tâm xuống mới được thảnh thơi. (Ảnh: Mytour)

Có một lần, mấy người chúng tôi là bạn học lâu năm gặp lại, cùng hẹn nhau đến nhà thầy giáo thời đại học. Thầy giáo rất vui mừng, hỏi chúng tôi cuộc sống hiện tại của mỗi người như thế nào.

Không ngờ chỉ một câu hỏi của thầy đã khiến mọi người phàn nàn không thôi. Mọi người nhao nhao nói ra những việc không như ý trong cuộc sống như: Áp lực công việc lớn, cuộc sống có nhiều phiền não, buôn bán cạnh tranh khó khăn, con đường thăng tiến tắc nghẽn…

Dường như mọi người đều nói quên mất thời gian. Thầy giáo nghe chỉ cười mà không nói gì, rồi từ trong bếp lấy ra mấy chén trà đặt ở trên bàn.

Những cái chén này đủ kiểu dạng khác nhau. Có cái làm bằng sứ, có cái làm bằng thủy tinh, có cái làm bằng đất nung. Cái thì thoạt nhìn xa hoa cao quý, cái thì có vẻ bình thường sơ sài…

Thầy giáo nói: “Tất cả đều là học trò của ta, cho nên ta sẽ không xem mọi người là khách, nếu ai khát thì tự mình rót nước mà uống đi.”

Nói nãy giờ như xả được một bụng tâm sự, mọi người đều cảm thấy khát khô miệng, liền cầm cái chén mà mình cảm thấy vừa ý rót nước uống.

Chờ trong tay mọi người đều cầm một chén nước, lúc này thầy giáo mới nói: “Các trò có phát hiện ra rằng, trong tay mỗi người là một cái chén được trang trí tỉ mỉ đẹp nhất, tốt nhất. Còn cái chén làm bằng đất nung này thì lại không có ai chọn nó.”

Đương nhiên tất cả chúng tôi thấy thật khó hiểu, ai cũng đều hy vọng rằng cái chén mình cầm trên tay là cái đẹp nhất.

Thầy giáo nói: “Đây là nguồn gốc phiền não của các trò.”

Mọi người cần là thứ nước bên trong mà không phải là cái chén đựng nó. Nhưng chúng ta vô tình hay cố ý lại đi chọn cái chén tốt nhất.

Mọi thứ ở đời cứ để thuận theo tự nhiên, như vậy mới không cảm thấy phiền muộn. (Ảnh: Pinterest)

Điều này cũng giống như cuộc sống của chúng ta vậy. Nếu cuộc sống được ví là nước, như vậy thì công việc, tiền bạc, địa vị… tất cả những thứ này chính là cái chén, chúng chỉ là thứ công cụ để chứa đựng nước – cuộc sống của chúng ta mà thôi.

Kỳ thực, cái chén thật tốt, thật đẹp hay xấu xí cũng không làm ảnh hưởng chất lượng của nước bên trong. Nếu cứ hoài phí tâm tư ở cái chén thì mọi người sao còn có thể có tâm tư để ý đến vị ngọt đắng của nước nữa. Đây không phải là tự tìm phiền não sao?

Đức Hạnh biên dịch / Theo: Tinh Hoa

ĐẶC SẢN MIỆT THẤT SƠN: KHÔ CÁ PHỒNG

Cuộc sống người dân miền Tây dân dã, bình dị đã gắn liền với sông nước từ bao đời nay, các loài thủy hải sản trù phú là "lộc" trời ban cho vùng đất phải chịu nhiều mùa nước lũ. Cũng vì thế mà bà con nơi đây đã chế biến ra nhiều món ăn đặc biệt như khô cá phồng để dành ăn trong những ngày sa mưa.

Các loại cá đều có thể đem làm khô (Ảnh: Internet)

Từ thuở khẩn hoang, người dân quê vùng Đồng bằng sông Cửu Long đã đón nhận được sự dồi dào từ các sản vật trên đồng, dưới sông, tôm cá, rau trái như có sẵn chờ người tới lấy. Con khô, con mắm là những món ăn đã gắn bó với người dân miền Tây từ bao đời, đến nay còn trở thành nét đặc trưng độc đáo trong văn hóa ẩm thực của miền quê hương xứ sở. Chính vì nhiều quá ăn tươi không hết nên bà con đã chế biến thành các loại khô thành phẩm để dành ăn trong những ngày mưa gió không ra đồng được.

Bữa ăn dân dã với cá khô của người dân miền Tây (Ảnh: Internet)

Không phải cao lương mỹ vị nhưng hầu hết người con miền Tây nào cũng mê mẩn, con khô như chứa đựng cả bầu trời tuổi thơ của bao thế hệ. Nghe đến món cơm nguội chan nước dừa tươi hoặc nước đá lạnh ăn cùng khô chiên, đối với người miền Tây có thể nói chẳng đặc sản nào qua cửa được. Có nhiều khi bữa ăn đủ thứ món ngon vật lạ lại chẳng hao cơm như bữa có dĩa khô chiên giấm đường ăn cùng xoài sống chua bào sợi.

Người dân miền biền sẽ có các loại khô cá nước mặn (Ảnh: Internet)

Cả tôm và cá đều được bà con đem làm khô, hầu hết các loại cá đều có thể chế biến ra những món khô ngon, từ cá biển đến cá sông, từ khô một nắng đến khô giòn với nhiều vị mặn, ngọt, cay. Ờ mạn trên này sẽ chủ yếu làm ra các loại khô từ cá nước ngọt, đi dài về phía khu vực giáp biển như Bạc Liêu, Cà Mau, Kiên Giang sẽ là khô cá nước mặn như cá cơm, cá đù, cá nục,...

Khô cá phồng là đặc sản miệt thất sơn (Ảnh: Internet)

Tại miệt thất sơn An Giang, dường như cái danh “xứ sở của các món mắm” không có địa phương nào có thể giành lại được. Bên cạnh đó, các loại khô ở đất này cũng phổ biến không kém như khô cá lóc, khô cá sửu, vũ nữ chân dài khô nhái,... và đặc biệt là khô cá phồng.

Cá tra phồng Biển Hồ gắn với người An Giang (Ảnh: Internet)

Khô phồng hay khô cá phồng đều chỉ chung một loại, khô này được làm từ cá tra Biển Hồ, những đàn cá theo con nước từ Biển Hồ Campuchia về với vùng 7 núi. Khi nhắc đến cá tra người ta thường nghĩ rằng đây là là loài cá không mấy sạch sẽ vì những lời truyền tai trong dân gian, nhưng thực tế cá tra vừa mang giá trị dinh dưỡng vừa có giá trị kinh tế cao. Đặc biệt loại cá tra An Giang, vùng đất tiếp giáp biên giới Campuchia thường có những đàn cá tra từ Biển Hồ theo con nước kéo về. Loại cá tra này vô cùng sạch sẽ, với đặc điểm nhiều thịt ít xương, thịt cá lại thơm béo đã dễ dàng chiếm được cảm tình của thực khách. Nhắc đến khô cá tra phồng phải đính kèm thêm 2 chữ An Giang mới đủ vì chỉ có nơi đây mới có loại khô đặc biệt này.

Cá tra phồng chiên lên cực kỳ hấp dẫn (Ảnh: Internet)

Cá tra sau khi làm sạch sẽ được tẩm ướp đầy đủ các loại gia vị rồi đem phơi từ 1-3 nắng để cho ra khô thành phẩm. Cá khô thành phẩm vẫn giữ được độ mềm và béo của phần thịt, lớp da khô mỏng khi chiên sẽ phồng lên có độ giòn nhất định nên còn được gọi là cá lăn phồng. Khô cá tra phồng có thể được chế biến nhiều cách như chiên thường, chiên giấm đường, mắm tỏi, chiên sả ớt hoặc đem trộn gỏi đều rất bắt miệng. Các món khô miền sông nước nói chung và khô cá phồng An Giang nói riêng đều hấp dẫn đối với các đoàn khách du lịch cả trong lẫn ngoài vùng, đây không chỉ là món ăn mà còn được đóng gói thành các sản phẩm quà biếu với nhiều kiểu bao bì, mẫu mã vô cùng thu hút.

Khô cá tra phồng còn thích hợp làm quà biếu (Ảnh: khoca.com.vn)

Việc làm ra các món khô không chỉ đơn giản vì ăn tươi không hết mà còn thể hiện tính cần kiệm, chịu thương chịu khó của người nông dân và là sự chắt chiu dành dụm của thế hệ trước dành cho những thế hệ sau. Không chỉ vậy, từ đây những thế hệ trước còn có thể răn dạy con cháu biết cách tiết kiệm, ăn bữa nay còn phải nghĩ đến bữa sau, đừng thấy nhiều rồi có bao nhiêu ăn bao nhiêu vì cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng. Ông bà xưa không những cho con cháu được nhiều món ăn ngon, tạo dựng nên cái nghiệp, cái nghề mà còn truyền dạy lại những bài học quý báu nhân sinh.

Mộc An / Theo: Nhịp Sống Miền Tây



DẪU ĐỜI KHÓ NHỌC, XIN ĐỪNG BUÔNG TAY

Trên đám đất khô cằn tại Mỹ, người đàn ông Hàn Quốc quả quyết sẽ làm giàu từ nơi mà người Mỹ từng thất bại. Chẳng thành công nào dễ dàng và gã người Hàn ăn thua đủ với cuộc đời, duy chỉ có niềm tin là còn mãi.


Minari của đạo diễn Lee Isaac Chung mở ra với hình ảnh cậu nhóc David Yi (Alan Kim) đang ngồi trên chiếc xe hơi cũ mèm, hướng đôi mắt mơ màng nhìn cỏ cây bên đường. Ngoài người bố Jacob Yi (Steven Yuen, nam diễn viên người Mỹ gốc Hàn), chẳng ai khác trên chiếc xe biết được nơi họ sắp đến.

Jacob Yi chọn vùng quê hẻo lánh Arkansas để đánh cược với vợ - Monica (Yeri Han), rằng anh sẽ thành công ít nhất một lần trước mặt các con của mình. Jacob muốn trồng một nông trại toàn rau củ Hàn Quốc để cung cấp cho hàng triệu đồng hương đang sống tại Mỹ. Monica hồ nghi về quyết định của chồng nhưng vì thương nên cô theo anh.

Trong ngôi nhà có thể bị lốc xoáy cuốn bay bất cứ lúc nào, họ động viên nhau, cãi vã, giận hờn và lại nhắm mắt làm lành. Cuộc hôn nhân nào cũng thế, nhưng với một gia đình kinh tế gần như kiệt quệ, lại là lao động nhập cư, sự xung đột bên trong mạnh như một ngọn núi lửa sắp phun trào.

Tình yêu và sự gắn kết gia đình là điều có thể cảm nhận rõ nhất từ câu chuyện của gia đình nhập cư ở Minari

Sau một thời gian ở nơi chốn mới, hai vợ chồng quyết định đón mẹ của Monica sang chăm sóc hai con nhỏ, để họ tập trung cho công việc tại trại gà. Trong mắt bọn trẻ, bà ngoại Soonja (Youn Yuh-jung) chẳng phải là người bà mà chúng biết trong sách vở. Bà không biết nấu ăn, nướng bánh, không biết kể chuyện, lại còn hay trêu ghẹo con cháu theo kiểu dễ làm chúng mất mặt hơn vui vẻ. “Bà có mùi người già, mùi Hàn Quốc” - David buông lời chê trách, cũng như lý giải vì sao cậu nhóc không thích bà ngoại.

Phim không nhiều thoại, chủ yếu để hình ảnh tự kể chuyện. Nhưng mỗi đoạn đối thoại đều chứa đựng bên trong những thông điệp. Jacob nói với vợ rằng, anh phải thành công để bọn trẻ thấy bố chúng có thể làm được điều gì đó. Monica đáp lại: “Để làm gì? Không phải được ở cùng nhau quan trọng hơn sao?”. Jacob vỡ vụn vì mình bất tài, không đủ để vợ tin tưởng.

Từ lâu, Jacob luôn khao khát thể hiện vai trò của người đàn ông trụ cột trong gia đình, nhưng chưa bao giờ anh khiến vợ an lòng. Còn Monica, dù yêu chồng đắm say, nhưng cô không thể chịu đựng thêm lần thất bại nào của anh.

Minari được lấy cảm hứng từ câu chuyện của chính gia đình đạo diễn Lee Isaac Chung

Ai có thể sống hạnh phúc khi con bị bệnh tim, nhà lại xa bệnh viện; hạnh phúc làm sao được khi tiền cạn kiệt, nhà cúp nước, mẹ bị tai biến? Tài chính càng khó khăn, Jacob càng muốn khẳng định bản thân, nhưng khát khao đó của anh chỉ khiến gia đình túng quẫn hơn.

Minari được lấy cảm hứng từ câu chuyện của chính gia đình đạo diễn Lee Isaac Chung. Vào những năm 1980, khi Lee Isaac Chung vừa tròn sáu tuổi, bà ngoại anh cũng bay từ Hàn sang Mỹ sống cùng con cháu. Cha của nam đạo diễn ngày đó cũng giống như Jacob trong phim, sống quyết liệt, tham vọng.

Trước Minari, Lee Isaac Chung từng thực hiện ba bộ phim mang ba màu sắc khác nhau, nhưng chưa bộ phim nào anh quyết định lấy câu chuyện gia đình làm ý tưởng chính.

Minari hoàn toàn khác với Parasite (tác phẩm thắng bốn giải Oscar của đạo diễn Hàn Bong Joon Ho) về mặt kịch bản, tiết tấu phim và dụng ý nghệ thuật của đạo diễn. Nếu Parasite có nhiều tình tiết khiến người xem giật mình, vụn vỡ, thì Minari là một câu chuyện “ấm áp, bình lặng” (từ dùng của tờ Variety). Nhưng kết phim, người xem thấy đâu đó có những xúc cảm, nghĩ suy về phận người, thời cuộc.


Họ nhớ về nước Mỹ trong một không gian làng quê bình dị; nhớ một gia đình Hàn Quốc nhập cư hay cự cãi nhưng thương yêu nhau vô bờ; nhớ những chi tiết so sánh cực kỳ tinh tế giữa người phương Đông và phương Tây trong văn hóa ứng xử, trong niềm tin vào tín ngưỡng, tôn giáo…

Đạo diễn Lee Isaac Chung tự hào về gốc rễ châu Á của mình và trên phim, ông tìm cách lồng vào những chi tiết thể hiện sự tự hào đó. Ngay từ tựa phim, Minari là tên của cây cần nước - một loại thực phẩm quen thuộc trong bữa ăn của người Hàn. Những hạt giống cần nước có mặt trong hành trang của người Hàn khi tha phương.

Cần nước dễ sống, mọc như cây dại. Chỉ cần có nguồn nước ổn định, cây phát triển thành từng vạt lớn mà không cần chăm sóc. Cần nước như một hình ảnh ẩn dụ về sức sống của người Hàn Quốc, chỉ cần được “rơi” vào nơi có thể sống - không cần trù phú, chắc chắn, hạt giống sẽ phát triển tốt tươi.

Trên phim, hình ảnh cây thánh giá và niềm tin vào Thiên Chúa được lặp đi lặp lại. Ban đầu, Jacob tỏ ra cười nhạo khi một gã người Mỹ nhắm mắt và cứ thế tìm kiếm nơi có nguồn nước. Họ tin bằng sức mạnh của thượng đế và chỉ cần cầu nguyện, họ sẽ tìm được nguồn nước. Trong khi đó, Jacob tin kinh nghiệm dân gian và quan sát thực tế mới cho người nông dân đáp án chuẩn xác. Mâu thuẫn xuất hiện. Jacob tin vào bản thân và anh đã thắng, nhưng có lúc, anh buộc phải chấp nhận thua cuộc. Kết phim, Lee Isaac Chung ưu ái cho người Á Đông khi đẩy phần thắng về phía họ, rằng kinh nghiệm và sự quan sát sẽ có khả năng thắng cao hơn.


Minari tựa câu chuyện lãng đãng, mơ mộng và chạm khẽ vào cảm xúc người xem. Trên phim, tình yêu và sự gắn kết gia đình là điều khán giả có thể cảm nhận rõ nhất từ câu chuyện của gia đình nhập cư. Họ bất mãn vì không cùng suy nghĩ, vì thiếu thốn tiền bạc nhưng sau cùng, vì thương nhau mà họ chọn ở lại, cùng nhau vượt qua những thử thách cuộc đời. n

* Minari nhận được sáu đề cử tại giải Oscar 2021. Trong đó, có những hạng mục quan trọng như Phim hay nhất, Đạo diễn, Nam diễn viên chính, Nữ diễn viên phụ xuất sắc…

Diễm Mi



Thursday, December 29, 2022

ĐỘC ĐÁO BÁNH TÉT HỒNG ĐẲNG SÂM CẦN THƠ

Tết đến phải có hương vị bánh tét. Cần Thơ xưa nay vẫn nức tiếng bánh tét lá cẩm Bình Thủy với hương vị rất riêng. Và cũng không lạ khi người Bình Thủy lại tiếp tục giới thiệu sáng tạo mới: bánh tét hồng đẳng sâm.

Bánh tét hồng đẳng sâm.

Bánh tét hồng đẳng sâm là kết quả của quá trình gìn giữ truyền thống và không ngừng tìm tòi sáng tạo của nhiều thế hệ gia đình bà Bàn Thị Xiếu, cũng là mẹ của chị Lê Thị Bé Bảy - người đạt giải nhất tại Lễ hội Bánh dân gian Nam bộ năm 2015 với chiếc bánh phu thê. Theo chia sẻ của gia đình, loại bánh này đã được gói từ hơn 20 năm trước, lúc đó nhưn là củ sâm Cao Ly. Ngày nay, củ sâm Cao Ly đã được thay thế bằng sản vật thuần Việt hơn, đó là hồng đẳng sâm - loại sâm đất được trồng ở vùng núi đồi Gia Lai. Theo chia sẻ của gia đình, chọn hồng đẳng sâm vì đây là nguyên liệu có giá trị dinh dưỡng cao, là món ngon bài thuốc, bổ sung năng lượng, tốt cho sức khỏe. Đòn bánh tét hồng đẳng sâm đặc biệt hơn khi nó được phối cùng nếp dẻo, pha trộn màu từ sắc hoa lá tự nhiên: màu xanh của hoa đậu biếc, màu đỏ gấc, vàng từ hạt dành dành, kết hợp lòng đỏ trứng vịt muối, hạt sen, đậu xanh, thịt gà… Bề ngoài của bánh thoạt nhìn bắt mắt với sắc xanh tươi nguyên của lá chuối. Bí quyết được chị Bé Bảy chia sẻ: Gia đình gói thêm một lớp lá tươi sau khi nấu chín để nguội, vừa tạo thẩm mỹ, vừa bảo quản bánh được lâu hơn.

Nguyên liệu chủ yếu làm nên loại bánh tét độc đáo này chính là Hồng đẳng sâm.

Bánh tét hồng đẳng sâm có hương vị lạ, thơm, bùi nhưng không ngán. Không chỉ đẹp mà còn ngon, bổ khi các nguyên liệu được phối hài hòa, hợp lý. Vị sâm cũng không quá nồng, thoang thoảng vị thuốc, lại ngọt dịu. Cắn một miếng sẽ thấy lạ, ăn miếng nữa lại thấy vị hấp dẫn, cứ thế ăn hết một khoanh bánh lúc nào không hay. Có lẽ vì thế mà bánh tét hồng đẳng sâm tuy mới được giới thiệu bán không lâu nhưng rất được chuộng, nhất là người ở Sài Gòn, Hà Nội. Do nguyên liệu không dễ tìm, lại kỳ công trong khâu chế biến mà bánh tét hồng đẳng sâm có giá cũng không hề rẻ, khoảng 250.000 đồng/đòn, nhưng vẫn đắt khách. Bánh cũng không bán đại trà mà theo đơn đặt hàng, mỗi tuần gói bánh hai lần, mỗi lần ra được một mẻ 50 đòn. Du khách có thể mua bánh tại Cantho Farm (79, Võ Văn Kiệt) hoặc đặt bánh theo số điện thoại: 0912302575.

Nếu muốn “chanh xả” hơn, bạn có thể chọn bánh tét nhân sâm.

Ở Nam bộ, bánh tét là món không thể thiếu trong mấy ngày Tết. Tại Cần Thơ, bánh tét là đặc sản được bán quanh năm. Loại bánh dân gian này không ngừng được biến tấu, sáng tạo với những sắc thái mới, từ bánh tét lá cẩm đến song sắc, tam sắc và giờ là bánh tét hồng đẳng sâm. Có lẽ khi nói về bánh tét, Cần Thơ thực sự trở thành vùng đất trứ danh với đa dạng hương sắc và sáng tạo cho loại bánh truyền thống này.

Kiều Mai / Báo Cần Thơ Online

ĐẮNG NGỌT SẦU ĐÂU

Trên bước đường bôn tẩu xa quê, dẫu có thưởng thức sơn hào hải vị thì gỏi sầu đâu vẫn là món ăn khiến người ta nhớ quay quắt.

Cây sầu đâu xứ Châu Phong

Gỏi sầu đâu có xuất xứ ở xã Châu Phong, thị xã Tân Châu, tỉnh An Giang, đã được Tổ chức Kỷ lục châu Á xác lập về ẩm thực đặc sản Việt Nam theo Bộ Tiêu chí về Ẩm thực - Đặc sản châu Á vào tháng 8.2022. Đó là món ăn hội tụ đủ độ mạnh của vị giác, độ sâu của lòng nhớ quê, mỗi lần nhắc đến, bất giác nghe rưng rức trong tim.

Với người dân xứ này, sầu đâu là "lộc trời cho"; bởi sầu đâu tự mọc, tự lớn, tự đơm hoa kết trái, chẳng cần ai chăm sóc. Đó là loại cây thân cao và thẳng, không kén đất, dễ trồng. Lá sầu đâu có màu xanh, vị đắng, hậu ngọt, tính mát; hoa ít đắng hơn và thơm. Hằng năm, vào khoảng tháng 10 đến tháng giêng âm lịch, cây sầu đâu bắt đầu thay lá, ra hoa.

Người dân thường hái lá sầu đâu (đọt non lẫn nụ hoa) để ăn và bán. Bẻ hết đợt lá này, đến đợt lá khác, bao thế hệ tiếp nối vòng quay cuộc sống mà sầu đâu vẫn vững vàng ban tặng đặc sản cho con người!

Bà Nguyễn Thị Hằng (60 tuổi, ngụ ấp Vĩnh Tường 1, xã Châu Phong) gắn bó lâu năm với nghề mua bán sầu đâu. Trước cửa nhà và sau vườn nhà của bà là mấy gốc sầu đâu cổ thụ, mấy người ôm không hết. Bà còn tìm mua thêm 30 cây; chỗ nào thấy trống lại tiếp tục trồng. "Ngoài làm món ăn, người ta còn xem sầu đâu là bài thuốc quý trị bệnh tiểu đường, đau nhức khớp, cao huyết áp, kể cả bệnh da liễu. Cũng vì vậy, chưa bao giờ sầu đâu đem ra chợ bán lại ế cả" - bà Hằng bày tỏ.

Không riêng gia đình bà Hằng, các hộ dân khác ở ấp Vĩnh Tường cũng dần nhận ra giá trị của cây sầu đâu. Họ tận dụng diện tích trồng sầu đâu ngay trong vườn nhà. Vài năm sau, sầu đâu đã có thể giúp họ "hái ra tiền".

Những hộ nào không có đất, không trồng được sầu đâu thì sẽ chuyển sang "mua" cây theo mùa. Mỗi cây được tính từ 100.000 đồng đến 1 triệu đồng, tùy theo độ lớn; sẽ thu hoạch được 3-4 kỳ lá trong vòng 3 tháng cao điểm, mỗi kỳ cách nhau 22 ngày. Xong mùa, họ trả cây lại cho chủ để cây được tiếp tục chăm sóc, đợi mùa sau.

Lá sầu đâu bỏ mối cho bạn hàng với giá 25.000 - 30.000 đồng/kg. Đi khắp nơi, qua nhiều khâu trung gian, sầu đâu đến tay người tiêu dùng với giá 50.000 - 60.000 đồng/kg. Vào lúc cao điểm hút hàng, lá sầu đâu có giá 80.000 đồng/kg; lá sầu đâu có kèm bông lên tới 150.000 đồng/kg.

Sầu đâu trở thành cây đặc trưng ở xứ lụa Tân Châu nhưng không phải nơi nào ở Tân Châu cũng cho ra cây sầu đâu ngon đúng điệu. Ngoại trừ xã Châu Phong, các nơi còn lại vẫn trồng được sầu đâu nhưng ăn xong, mọi người đều nhăn mặt: Đắng, đắng lắm!

...và món gỏi sầu đâu trứ danh An Giang.

Còn cái đắng của sầu đâu Châu Phong lạ lắm, khó quên lắm, bởi vừa ăn vào thì nghe đắng "lên tới trên óc" nhưng nuốt vào lại nghe ngòn ngọt đầu lưỡi. Thật ra, sầu đâu chỉ có thể chế biến thành món duy nhất: gỏi sầu đâu.

Bí quyết làm món ăn này cũng không quá phức tạp, nhưng phải "đúng bài". Lá sầu đâu trụng với nước sôi (hay ngon nhất là trụng với nước cơm sôi, được nấu bằng củi) cho bớt vị đắng. Thịt ba rọi luộc, xắt mỏng. Tôm sú luộc, bỏ vỏ. Khô sặc rằn nướng xé nhỏ. Dưa leo và xoài xanh bằm sợi. Trộn đều tất cả với nước mắm ớt pha chua, ngọt cho vừa khẩu vị. Rắc thêm một ít rau thơm, ngò rí, đậu phộng (lạc) giã dập, thêm vài lát ớt vào dĩa gỏi cho có màu sắc hấp dẫn.

Điểm nhấn của món ăn là chén nước mắm me được làm kẹo kẹo, ngọt ngọt, chua chua. Gắp một miếng gỏi lá sầu đâu chấm vào nước mắm me, nhai chầm chậm. Vị beo béo của thịt, vị ngòn ngọt của tôm, vị chua của me chín hòa lẫn vị đắng hậu ngọt của lá sầu đâu thấm dần vào vị giác, len xuống tận cổ... Ai đó thích vị đắng sầu đâu đến nỗi họ không cần trụng qua nước sôi, mà chỉ ướp nước đá cho sầu đâu giòn miệng. Mỗi miếng ăn vào nghe ngọt vị thanh bình của quê hương. Trên bước đường bôn tẩu xa quê, dẫu có thưởng thức sơn hào hải vị thì gỏi sầu đâu vẫn là món ăn khiến người ta nhớ quay quắt.

Người dân An Giang tự hào khi món gỏi sầu đâu xứ mình được vinh danh đặc sản châu Á. Họ hy vọng cây sầu đâu cứ mãi xanh tươi, để trở thành kế sinh nhai của cư dân trong vùng và cũng để lưu truyền một món ăn đặc sắc của người An Giang.

Bài và ảnh: Gia Khánh
Nguồn: Người Đô Thị Online