MAY MÀ CÓ CÚM
Hôm nay ở Cõi trên, thần thánh sơ kết lễ hội tháng Giêng. Thiếu toàn bộ chư Phật các chùa lớn, hỏi ra thì các ngài đang tắm cho sạch mùi tiền lẻ nhưng kỳ cọ cả tuần rồi vẫn không hết mùi. Mọi năm ghế chủ toạ dành cho chư Phật, vì thế ai nấy bối rối không biết cử vị nào làm chủ toạ.
Một thành hoàng nảy ra ý kiến:
- Trần gian bây giờ thường lấy số fan để bầu sao, theo tôi các vua Trần xứng đáng chủ toạ vì số người dự hội đền Trần là đông đảo nhất!
Các vua Trần lắc đầu quầy quậy:
- Không thể! Hôm khai ấn chúng tôi hết hồn vì con cháu ngày nay hung hãn quá, dẫm đạp lên nhau chỉ vì cái ấn vớ vẩn! Fan kiểu đó không ham! Thôi, ưu tiên phụ nữ, cử bà chúa Kho đi.
Bà chúa Kho lập tức từ chối:
- Tha cho tôi, sắp phá sản còn ham chi ghế chủ toạ!
- Ủa, bao đời nay bà chúa cho thiên hạ vay hoài không hết, nay sao bỗng dưng phá sản?
- Các vị không theo dõi thời sự nên chẳng biết luật vay trả của thế gian thay đổi rồi. Đã có án lệ rằng ngân hàng không có trách nhiệm với tài khoản người gửi nên từ giờ trở đi nếu người ta vay rồi không trả, tôi có kiện ra toà cũng chẳng làm gì được! Cho vay mà không ai trả phá sản mấy hồi!
- Bà chúa chê chúng ta lạc hậu với thời sự cũng đúng. Thế thì phải cử thần làng nào có lễ hội mang tính thời sự nhất làm chủ toạ vậy! A, thành hoàng lễ hội Minh thề đâu?
Thành hoàng xã Thuận Thiên, huyện Kiến Thuỵ, Hải Phòng mặt mày buồn so:
- Thôi, cho tôi xin. Nói thêm xấu hổ, lễ hội dành cho quan chức thề không tham nhũng mà có quan nào dự đâu!
Tất cả ngạc nhiên:
- Nhưng tại sao họ không dám tới hội để thề trời tru đất diệt? Chẳng lẽ...
No comments:
Post a Comment