Sài Gòn Không Có Mùa Thu Như Em Đã Ngỡ
thơ: Lê Thị Thu Hương
Bao nhiêu sợi thương em cất kỹ vào lòng
Bao nhiêu sợi nhớ em gởi về anh giữ
Sài Gòn không có mùa thu như em đã ngỡ
Nhưng trong anh đầy ắp bốn mùa
Hạ đỏ phượng hồng rực lửa
Thu vàng lá úa ngoài sân
Đông xám sương mù giăng trắng
Xuân xanh thay áo mai-đào
Bốn mùa trong anh sẽ đưa em về đâu
Sẽ đưa anh về đâu- về đâu anh con đường tình lận đận ?
Những người đàn bà đến và đi vẫn hững hờ- đôi lúc còn tàn nhẫn
Liệu mai này họ ngoái lại tìm thời xuân sắc của mình trôi qua-hoặc vấp ngã giữa cuộc đời họ có ân hận khi nhìn lại quá khứ ngày xưa đã chối bỏ mối tình chung thủy của anh?
Sài Gòn thăm thẳm màu xanh
Hương mùa thu chết cho lá tương tư rơi rụng
Nhưng em biết-trong anh hương mùa thu vẫn sống
Sống vĩnh hằng giữa trái tim nhân hậu-bao dung
Bao nhiêu sợi thương em cất kỹ vào lòng
Bao nhiêu sợi nhớ em gởi về cho anh giữ
Anh ơi ! Sài Gòn mùa thu không có
Để bàn chân em nhẹ nhàng dẫm lên nỗi buồn rắc kín lối xưa
Sài Gòn giờ trời nắng hay trời mưa ?
Nụ hôn ngày cũ bỗng dưng thành ngày mới
Nụ hôn kiếp nào làm em cứ hỏi
Sao chẳng phải kiếp này duyên nợ bên nhau ?
LÊ THỊ THU HƯƠNG
(Sưu tầm trên mạng)
No comments:
Post a Comment