Thái Ất cận thiên đô,
Liên sơn tiếp hải ngung.
Bạch vân hồi vọng hợp,
Thanh ái nhập khan vô.
Phân dã trung phong biến,
Âm tình chúng hác thù.
Dục đầu nhân xứ túc,
Cách thuỷ vấn tiều phu.
終南山 - 王維
太乙近天都
連山接海隅
白雲回望合
青靄入看無
分野中峰變
陰晴眾壑殊
欲投人處宿
隔水問樵夫
Núi Chung Nam
(Dịch thơ: Lương Trọng Nhàn)
Toà non Thái Ất gần đô
Chạy dài nguyên dãy núi cho đến bờ.
Chung quanh mây phủ trắng mờ,
Núi non mù mịt chìm vào thấy đâu.
Núi nhiều khu tựa tinh cầu,
Nơi này phong cảnh khác mầu nơi xa.
Muốn tìm nơi trú người nhà,
Cách con nước biếc hỏi qua chú tiều.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Vương Duy 王維 (699-759) tự là Ma Cật 摩詰, người huyện Kỳ (thuộc phủ Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây). Cha mất sớm, mẹ là một tín đồ thờ Phật suốt ba mươi năm nên Vương Duy chịu ảnh hưởng tư tưởng của đạo Phật. Ông tài hoa từ nhỏ, đàn hay, vẽ giỏi, chữ đẹp, văn chương xuất chúng. Năm 19 tuổi, Vương Duy đến Trường An, được Kỳ vương Lý Phạm mến tài, đỗ đầu kỳ thi của phủ Kinh Triệu. Năm 21 tuổi, thi đậu tiến sĩ, được bổ làm Ðại nhạc thừa rồi bị giáng làm Tham quân ở Tế Châu. Sau nhân Trương Cửu Linh làm Trung thư lệnh, ông được mời về làm Hữu thập di, Giám sát ngự sử, rồi thăng làm Lại bộ lang trung. Trong thời gian này, thanh danh của ông và em là Vương Tấn vang dậy Trường An. Sau đó đến lượt Trương Cửu Linh lại bị biếm, Vương Duy đi sứ ngoài biên ải và ở Lương Châu một thời gian.
Nguồn: Thi Viện