Truỵ tố phiên hồng các tự thương,
Thanh lâu yên vũ hốt tương vong.
Tương phi cánh tác hồi phong vũ,
Dĩ lạc do thành bán diện trang.
Thương hải khách quy châu bính lệ,
Chương Đài nhân khứ cốt di hương.
Khả năng vô ý truyền song điệp,
Tận uỷ phương tâm dữ mật phòng.
落花 - 宋祁
墜素翻紅各自傷
青樓煙雨忽相忘
將飛更作回風舞
已落猶成半面妝
滄海客歸珠迸淚
章臺人去骨遺香
可能無意傳雙蝶
盡委芳心與蜜房
Hoa rụng
(Dịch thơ: Lê Xuân Khải)
Rụng thắm phai hồng thảy tự thương
Mưa sương lầu biếc nỡ quên lòng
Khi rơi vẫn múa theo chiều gió
Đã rụng còn che nửa mặt nường (nàng)
Biển biếc khách về còn nhỏ lệ
Chương Đài người vắng cốt còn hương
Phải chăng vô ý truyền đôi bướm
Gửi hết lòng thơm mật kín tầng.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Tống Kỳ 宋祁 (998-1065), theo Đường Tống chư hiền tuyệt diệu từ tuyển chú thích, tên tự Tử Kinh 子京, là em của Tống Tường 宋庠. Trong Tống sử quyển 284, sau phần Tống Tường truyện có chép: “(Tống Tử Kinh) cùng anh là Tống Tường đều có danh, nên người đời gọi là Đại Tống và Tiểu Tống...”.
Nguồn: Thi Viện