Khi viết về Huế, ai cũng nói Huế rất đẹp: Rằng Huế có sông Hương núi Ngự rất nên thơ, có cung điện, lâu đài, đền tạ và lăng tẩm cổ kính của các vị đế vương nước ta thấm đẫm tinh thần dân tộc và còn nhiều, nhiều nữa… và nhất là phải nói về những cô gái Huế xinh xắn, dịu dàng, đoan trang, khả ái, nhất là nữ sinh trường Đồng Khánh, đã khiến cho:
Học trò trong Quảng ra thi
Thấy cô gái Huế chân đi không đành.
Tôi có nghe nói qua về màu áo tím của nữ sinh Đồng Khánh Huề nhưng sau này đã đổ lại màu trắng nên tìm hiểu đôi chút về trường ĐK :
..."Thành lập năm 1917, Trường Đồng Khánh ban đầu là Tiều học. Về sau, sĩ số gia tăng, Trường trở thành Trung Tiểu học, lấy tên là Collège Đồng Khánh. Kiến trúc của Trường tương tự như kiến trúc Trường Quốc Học. hai bên có dãy nhà lầu, giữa có nhà chơi. Trường cũng sơn màu hồng nhưng dáng dấp thanh nhã hợp với bản chất phụ nữ hơn.
....Như đã trình bày Trường Đồng Khánh ban đầu chỉ có bậc Tiểu học, sau thêm Trung học đến lớp Đệ Tứ. mãi đến năm 1956, Tiểu học được bãi bỏ chỉ còn lại bậc Trung học và từ đó mang tên là "Nữ Trung học Đồng Khánh".
Những năm đầu tiên của Trường, nữ sinh của Trường mặc đồng phục màu tím nên trường được gọi là Trường áo tím. Về sau, cũng dưới thời Pháp thuộc đồng phục được đồi thành màu xanh nước biển (bleu marine).
Bắt đầu từ Đệ nhất Cộng hoà đồng phục là màu trắng."
Nữ sinh ĐK có dịu dàng, đoan trang như thế nào không biết nhưng cô nữ sinh ĐK mà Mường Mán viết trong bài thơ thì thật là dễ thương, chơn chất, nhưng chắc không dễ bảo. Mời các bạn cùng đọc. (LKH)
ĐỒNG KHÁNH NGÀY XƯA
thơ Mường Mán
Răng mờ cứ theo tui hoài rứa
Cái ông ni có dị chưa tề
Sáng chiều trưa hai buổi đi về
Đưa với đón làm răng không biết
Oâi đôi mắt sao mà tha thiết
Đừng nhìn làm ngượng bước chân tui
Lá thơ tình ông gởi làm chi
Thầy mạ biết rầy la tui chết
Oâng tán tỉnh làm chi không biết
Tui như ma quỷ dưới âm ty
Nói hoài lời hoa mỹ làm chi
Tui còn nhỏ chuyện tình răng biết được
Tội tui lắm cách cho vài bước
Đừng đi gần hai bóng chung đôi
Xa xa cho kẻo bạn tui cười
Mai vào lớp cả trường dị nghị
Thôi được rồi đưa lá thơ đây
Mai tan trường đợi ở gốc cây
Tui sẽ tới trả lời cho biết.
MƯỜNG MÁN.
No comments:
Post a Comment