Thursday, April 26, 2018

THÔNG HIỂU NHÂN QUẢ

Tất cả các tác phẩm văn học được đề cập trong bài viết này hiện được coi là các kiệt tác của văn học Trung Hoa, và cả năm tác giả vẫn thường được coi là những cây đại thụ trong nền văn học cổ điển Trung Quốc.


DÂM THƯ HẠI NGƯỜI, TÁC GIẢ CHỊU ÁC BÁO.
«Mẫu Đơn Đình» là cuốn sách miêu tả cuộc bỏ trốn xuất phát từ tình yêu của một đôi trai gái, hơn nữa văn chương dùng từ ngữ hoa lệ, ai ai cũng thích đọc, cũng vì thế mà chịu nhận ảnh hưởng, từ đó phản đối lễ giáo, truy cầu tình ái, khiến nhiều người ngộ nhận việc dâm dật thành hành vi phong nhã. Sau khi tác giả cuốn sách là Thang Hiển Tổ qua đời, có người từng chết đi rồi sống lại kể rằng đã chứng kiến cảnh ông ta bị giam tại phòng tối nơi Âm phủ, chịu cảnh thiêu đốt, nóng đến mức không chịu nổi, da bị nứt đến mức lòi cả thịt, vô cùng thống khổ.


Tác giả «Tây Sương Ký» là Vương Thực Phủ, có sở trường miêu tả chuyện nam nữ tư tình vụng trộm, khiến rất nhiều người sau khi xem xong «Tây Sương Ký» liền khởi dâm tâm tà niệm. Nghe nói tác giả chỉ vì soạn cuốn sách này mà bị dưới Âm khiển trách, chưa viết xong đột nhiên vô cớ ngã vật ra, tự mình cắn lưỡi mà chết.
Nguyên tác giả «Hội Chân Ký» là Nguyên Chẩn, bởi vì muốn lấy vợ là người em họ Thôi Oanh Oanh mà không được, lấy làm căm phẫn mà sáng tác nên truyện ký này, đem em họ ra làm nhân vật chính, vừa để gièm pha em họ và những người có hành vi yêu đương vụng trộm, làm Thôi Oanh Oanh trong sạch không tỳ vết phải chịu nhục ngàn thu, lại cũng khiến nam nữ thanh niên đời sau bắt chước theo việc hẹn hò vụng trộm. Có người nói Nguyên Chẩn lúc chết cực kỳ đau đớn khổ sở, chết rồi lại bị sét đánh nhằm trúng thi thể để báo ứng.


Tác giả «Thủy Hử Truyện» là Thi Nại Am, trong tiểu thuyết miêu tả rất nhiều tình tiết trộm cướp, sát sinh, tà dâm, chẳng khác gì hối thúc người ta trộm cướp tà dâm; kết quả con trai, cháu trai, chắt trai của Thi Nại Am sinh ra tất cả đều bị câm.
Kim Thánh Thán, sống vào cuối triều Minh đầu triều Thanh, từng bình giải ca ngợi «Thủy Hử Truyện», «Tây Sương Ký», «Kim Bình Mai», v.v. đều là những cuốn sách hối dâm xướng loạn. Vốn dĩ ông là kẻ tài trí nhanh nhạy, nhưng thay vì viết bài ca ngợi đạo đức, lại chuyên viết bình giải dâm thư ướt át. Do đó sau này bị Triều đình giam ngục, khi chết chịu cực hình tra tấn khủng khiếp, người thân và họ hàng của ông cũng vì thế mà bị họa tru di.
(Sưu tầm trên mạng)


通晓因果
淫书害人 作者遭天谴
《牡丹亭》一书,是描写男女青年情奔的书,而且文章用词华丽,人人爱读,所以受其影响,把反对礼教、追逐情爱、淫奔之事误认为风雅的人很多。该书作者汤显祖死后,曾有人死而复苏,亲见他被关在阴间的暗室中,备受蒸心热骨,有如焚火难禁,肤裂肉开的痛苦。
《西厢记》的作者王实甫,善于描写男女偷情私会的情形,导致许多人看了西厢记,就起了邪思淫念。据说作者因编此书而备受阴谴,书未完忽然无故昏倒,自己嚼舌而死。
《会真记》的作者元稹,因欲娶其姨表妹崔莺莺不得,愤而做此记,以诋诽其表妹和人有偷情的行为,致使崔莺莺无瑕白璧,蒙垢千秋。又复使后世青年男女,效学偷会之事。据说元稹死时很痛苦,死后又遭雷光焚尸之报。


《水浒传》的作者施耐庵,在书中写了许多助长邪淫、偷盗和杀生的情节,极尽的诲盗诲淫;结果施耐庵的儿子、孙子、曾孙,生下来全都是哑巴。
明末清初时期的金圣叹,好评解《水浒传》、《西厢记》、《金瓶梅》等诲淫倡乱的书。以其敏绝的才识,不写砥品励志的文章,而专好评解淫词艳曲。所以后来因文字狱,而受杀身灭族之祸。
(網上搜查)

No comments: