Saturday, November 21, 2020

HOA DÃ QUỲ VÀ SỰ TÍCH VỀ TÌNH YÊU CẢM ĐỘNG

Hoa dã quỳ, hay còn được gọi với những cái tên khác như: cúc quỳ, sơn quỳ, quỳ dại, hướng dương dại, hướng dương mexico, cúc nibote. Hoa dã quỳ là một loài thực vực thuộc họ Cúc, được tìm thấy nhiều ở những khu vực nhiệt đới như: Trung Mỹ và các khu vực Đông Nam Á trong đó có Việt Nam. Vậy bạn đã biết được đặc điểm và ý nghĩa của loài hoa xinh đẹp này chưa ?


Ý Nghĩa Hoa Dã Quỳ

Hoa dã quỳ là một loài hoa đẹp, là biểu tượng của tình yêu thủy chúng chung đôi lứa. Hoa dã quỳ cũng được dùng để bài tỏ ý thán phục, yêu mến hoặc quý trọng một ai đó. Tùy vào hoàn cảnh mà hoa dã quỳ còn có ý nghĩa là thể hiện lòng kiêu hãnh, không bao giờ khuất phục, như cách mà nàng H’limh hi sinh để bảo vệ người yêu của mình.

Hoa dã quỳ tuy là một loài hoa mọc dại, nhưng chúng mang vẻ đẹp thuần khiết và bất cứ ai khi bắt gặp cũng đều mê mẩn và đắm say bởi sắc vàng rực rỡ của chúng. Không chỉ ở vẻ đẹp của hoa mà ý nghĩa của những bông hoa dã quỳ cùng làm nhiều người phải ngạc nhiên và yêu thích loài hoa này.


Hoa Dã Quỳ Tiếng Anh

Hoa dã quỳ có tên trong tiếng anh là WILD SUNFLOWERS. Hoa dã quỳ thường nở vào mùa đông, từ tháng 10 đến tháng 1 của năm sau. Khi mà những bông hoa dã quỳ nở cũng là dấu hiệu của việc mùa mưa đã kết thúc.

Hoa dã quỳ được người pháp đưa vào những đồn điền của họ ở Lâm Đồng, nhờ hạt giống dễ sinh trưởng, nên loài hoa đặc biệt này đã chiếm lĩnh các nơi hoang dại trên khắp Tây Nguyên. Tên của hoa dã quỳ xuất hiện từ những năm 1970, trước đó người ta gọi nó là Sơn Quỳ. Hoa dã quỳ cũng chính là loài hoa được sử dụng làm biểu tượng chính cho lễ hoạt hoa Đà Lạt vào tháng 12 năm 2015.


Sự Tích Hoa Dã Quỳ

Hoa Dã quỳ gắn liền với một câu chuyện truyền thuyết cảm động về ái tình đôi lứa. Chuyện kể rằng trong khoảng xa xưa có một bộ tộc Lasiêng sinh sống ở vùng Tây nguyên xa xôi. Trong bộ tộc có nàng H’Linh xinh đẹp yêu tha thiết chàng K’Lang, ngày ngày K’Lang vào rừng săn bắn, hái lượm, còn H’Linh ở nhà se sợi dệt tấm chăn kiệu chồng (theo tục lệ của bộ tộc thì con gái trước lúc lấy chồng phải dệt một tấm chăn thật đẹp để với về nhà chồng), tối về họ lại quây quần đốt lửa và múa hát cùng dân làng.

Cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc của họ cứ thế trôi qua và chờ đến ngày trở thành chồng vợ. Nhưng tình yêu giữa hai người lại không được như mong muốn, bởi trong bộ tộc có chàng LaRihn là con trai của người trưởng tộc cũng hôm sớm thương trộm, nhớ thầm H’Linh, nhưng không được nàng đáp lại. LaRihn rất hờn ghen.

Cho đến một ngày K’Lang vào rừng như thường lệ, nhưng tới tối không thấy về. H’Linh chờ đợi một ngày, hai ngày rồi ba ngày vẫn không thấy K’Lang trở về làng. Nghĩ có chuyện chẳng lành, nàng vào rừng tìm K’Lang. H’Linh đi mãi qua mười mấy con suối, mười mấy cánh rừng mà vẫn không tìm thấy người thương, quá mệt, nàng ngủ thiếp đi.


Trong giấc ngủ say nàng mơ thấy K’lang gọi và bảo nàng hãy đi thêm một con suối nữa sẽ gặp chàng ở đó. Nàng giật mình tỉnh giấc dậy nhớ lại giấc mơ và đi tiếp, quả nhiên đi tới cuối nguồn nàng trông thấy một cảnh tượng vô cùng chua xót, K’Lang đang bị các người của bộ tộc Lasiêng trói chặt và dùng các mũi tên, các ngọn giáo đâm vào da thịt chàng.

Nàng chạy đến ủ ấp lấy chàng mặc cho nguy hiểm nàng vẫn quyết bảo vệ ý trung nhân. Vì quá ghen tuông với tình yêu của H’Linh dành cho K’Lang; LaRihn – con trai tộc trưởng Lasiêng đã bắn đi mũi tên hận tình, hắn không ngờ rằng chính mũi tên nghiệt ngã ấy lại bắn trúng nàng – người con gái mà hắn đã ngày đêm thầm thương trộm nhớ. H’Linh chết cùng K’Lang trong tư thế quỳ và ấp ủ lấy chàng không rời.

Về sau, tại nơi H’Linh chết đã mọc lên một loài hoa dại sở hữu màu vàng rực rỡ, chứa sinh khí mãnh liệt miêu tả cho một tình yêu chung thủy, người đời đã đặt cho chúng một cái tên là lạ và mỹ miều đấy là hoa “Dã quỳ”. Người xưa cũng giảng giải rằng “Dã” với tức là hoang dã; “Quỳ” có tức là quỳ gục xuống.

Theo: Muahoatuoi365


No comments: