Hồi chiều ngồi xem "Chuyện bên lề" của MC Việt Thảo, hôm nay anh kể một câu chuyện thật cảm động. Câu chuyện về một sự giúp đỡ rất đúng theo đạo lý của nhà Phật, sự giúp đỡ bằng cả một tấm lòng, mà không cần báo đáp và cũng không cần biết đó là ai, chỉ cần biết là mình muốn giúp đỡ một ai đó bằng khả năng có thể của mình không nghi kỵ hay có mục đích.
LY CÀ PHÊ TRÊN TƯỜNG
Tôi ngồi cùng người bạn trong một quán cà phê nổi tiếng tại một thị trấn lân cận Venice - thành phố của ánh sáng và nước, thuộc Ý Ðại Lợi.
LY CÀ PHÊ TRÊN TƯỜNG
Tôi ngồi cùng người bạn trong một quán cà phê nổi tiếng tại một thị trấn lân cận Venice - thành phố của ánh sáng và nước, thuộc Ý Ðại Lợi.
Khi chúng tôi đang thưởng thức cà phê, một người đàn ông bước vào và ngồi xuống chiếc bàn trống bên cạnh chúng tôi. Anh gọi người phục vụ và nói:
- Hai ly cà phê, một ly trên bức tường kia.
Chúng tôi khá thắc mắc khi nghe gọi thức uống như thế, và quan sát thấy người đàn ông được phục vụ một ly cà phê nhưng trả tiền cho 2 ly.
Khi anh đi khỏi, người phục vụ dán một mảnh giấy lên tường, mảnh giấy ấy có ghi hàng chữ, “Một Ly Cà Phê.”
Trong lúc chúng tôi còn ngồi đó, hai người đàn ông khác vào quán và gọi 3 ly cà phê, 2 ly trên bàn và 1 ly trên tường. Họ uống 2 ly cà phê nhưng trả tiền cho 3 ly và rời đi. Lần này cũng vậy, người phục vụ làm tương tự, anh ta dán một mảnh giấy lên tường, trên mảnh giấy ấy có ghi hàng chữ, “Một Ly Cà Phê.”
Có điều gì đó khiến chúng tôi thấy làm lạ và khó hiểu... Chúng tôi uống hết cà phê, trả tiền rồi rời đi.
Vài ngày sau, chúng tôi có dịp quay lại quán cà phê này. Và trong lúc chúng tôi đang thưởng thức cà phê, một người đàn ông ăn mặc tồi tàn bước vào. Ngồi xuống ghế, anh ta nhìn lên tường và nói:
- Một ly cà phê trên tường.
Người phục vụ mang cà phê đến cho anh với sự tôn trọng như thường lệ. Người đàn ông uống xong ly cà phê, đi khỏi mà không trả tiền. Người phục vụ tháo một mảnh giấy trên tường và bỏ nó vào thùng rác. Chúng tôi chứng kiến trọn vẹn cảnh tượng ấy.
Giờ thì chúng tôi không còn ngạc nhiên nữa - sự việc đã rất rõ ràng. Sự tôn trọng tuyệt vời dành cho người nghèo được thể hiện bởi các cư dân ở thị trấn này, họ đã làm cho đôi mắt chúng tôi đẫm lệ.
Hãy suy ngẫm về những điều người đàn ông kia mong muốn: Anh ta bước vào quán cà phê mà không phải hạ thấp lòng tự trọng. Anh không cần xin ai một ly cà phê miễn phí, không cần hay biết về người đã cho anh ly cà phê. Anh chỉ nhìn vào bức tường, gọi thức uống, thưởng thức ly cà phê của mình và rời khỏi quán.
Một ý nghĩ thật sự đẹp. Có lẽ đây là bức tường đẹp nhất mà bạn chưa từng nhìn thấy?
(Nguồn: Coffee on the Wall - by Rajni, posted Mar 31, 2013; luuvu44@yahoo.com; qua: DaiHocVanKhoaSG @yahoogroups.com)
(Sưu tầm trên mạng)
COFFEE ON THE WALL
I sat with my friend in a well-known coffee shop in a neighboring town of Venice, Italy, the city of lights and water.
I sat with my friend in a well-known coffee shop in a neighboring town of Venice, Italy, the city of lights and water.
As we enjoyed our coffee, a man entered and sat at an empty table beside us. He called the waiter and placed his order saying, “Two cups of coffee, one of them there on the wall.”
We heard this order with rather interest and observed that he was served with one cup of coffee but he paid for two.
When he left, the waiter put a piece of paper on the wall saying “A Cup of Coffee”.
While we were still there, two other men entered and ordered three cups of coffee, two on the table and one on the wall. They had two cups of coffee but paid for three and left. This time also, the waiter did the same; he put a piece of paper on the wall saying, “A Cup of Coffee”.
It was something unique and perplexing for us. We finished our coffee, paid the bill and left.
After a few days, we had a chance to go to this coffee shop again. While we were enjoying our coffee, a man poorly dressed entered. As he seated himself, he looked at the wall and said, “One cup of coffee from the wall.”
The waiter served coffee to this man with the customary respect and dignity. The man had his coffee and left without paying.
We were amazed to watch all this, as the waiter took off a piece of paper from the wall and threw it in the trash bin.
Now it was no surprise for us – the matter was very clear. The great respect for the needy shown by the inhabitants of this town made our eyes well up in tears.
Ponder upon the need of what this man wanted. He enters the coffee shop without having to lower his self-esteem… he has no need to ask for a free cup of coffee… without asking or knowing about the one who is giving this cup of coffee to him… he only looked at the wall, placed an order for himself, enjoyed his coffee and left.
A truly beautiful thought. Probably the most beautiful wall you may ever see anywhere!
Author Unknown
Submitted by H H Chanchani
(from the internet)