Tuesday, November 29, 2016

NHỮNG NGHỊCH LÝ CỦA CUỘC SỐNG THỜI NAY

Mấy lời đúc kết từ cuộc sống tưởng chừng như vô thưởng vô phạt trên Facebook lại đang đánh trúng lòng người. Tôi thích nhất là câu "Hàng hoá chất đầy ngoài cửa tiệm nhưng tiền trong túi dân thì xẹp lép". Còn bạn thì sao?


Quan với dân

- Nói quá nhiều trên bàn nhậu nhưng vô hội nghị thì im như thóc.

- Lương tâm thì đem bán, cái ghế chạy đi mua.

- Lãnh đạo được quyền nói, nhưng đố ai được nói đến lãnh đạo.

- Mua chức thì rất dễ, nhưng từ chức lại vô cùng khó khăn.

- Báo cáo thành tích thì lãi lớn, báo cáo tài chính để chờ Chính phủ giải cứu thì lỗ nặng.

- Con người khác thất nghiệp mặc kệ, con cái mình chọn ghế giao quyền.

- Ăn của dân rất dễ, nhưng lo cho dân đủ ăn vô cùng khó.


- Có người ôm cả rừng luật nhưng xử theo luật rừng.

- Rất khó phục vụ nhân dân nhưng quá dễ để lòng dân không phục.

- Cống hiến mấy chục năm, nhưng phá sự nghiệp chỉ một vài chữ ký.

- Đời có vô số chốn quan trường, nhưng không có trường nào dạy làm quan.

- Quan nói 10, làm không được 1. Dân không được mở miệng, làm gấp ngàn lần.

- Dự án đang nhiều lên nhưng chỉ số ít được hoàn tất.

- Khi xin - cho thì tung hết võ mồm, nhưng có khuyết diểm không phát âm nỗi hai từ “xin lỗi”.

- Hàng hóa chất đầy ngoài cửa tiệm, nhưng tiền trong túi dân xẹp lép.


Người với người

- Nhiều việc làm dễ kiếm tiền nhưng mất nhiều tiền chưa dễ kiếm được việc làm.

- Sở hữu biệt thự, xe sáng choang, nhưng phát ngôn bị tối dạ.

- Nhiều cụ quá già mà lấy cô vợ còn nhỏ hơn tuổi cháu chắt.

- Nhìn ra cả thế giới nhưng khó nhận ra chính mình.

- Xây ngày càng nhiều cao ốc nhưng sự kiên nhẫn của con người lại ngắn hơn.


- Có nhiều tiện nghi hơn nhưng thời giờ ít ỏi hơn.

- Chúng ta thiết kế nhiều máy điện toán, chứa thật nhiều dữ kiện, in ra bao nhiêu tài liệu, nhưng sự truyền thông giữa con người lại càng sút kém đi.

- Nhiều người có nhiều bằng cấp hơn nhưng hiểu biết lại giảm đi.

- Biết cách kiếm sống nhưng không mấy ai biết sống. Một đời người được kéo dài hơn nhưng chỉ là cộng thêm những năm tháng mà thôi.

- Chúng ta đã lên đến mặt trăng và trở về lại trái đất nhưng rất khó bước qua bên kia bức tường để chào người hàng xóm mới.


- Chúng ta chia cắt được một hạt nguyên tử nhưng chưa phá được thành kiến của chính mình.

- Dường như sự đồng cảm đang ít đi, trong khi sự vô cảm lại gia tăng.

Cuối năm tôi chỉ ước một điều: Giá như những lý thuyết trên không là hiện thực!

Theo Một thế giới