Tiêu nương(1) kiểm hạ nan thăng lệ,
Đào Diệp(2) my đầu dị đắc sầu.
Thiên hạ tam phân minh nguyệt dạ,
Nhị phân vô lại thị Dương Châu.
Ghi chú:
(1) Tiêu nương: Phiếm chỉ người đẹp. Trong thơ từ thường dùng Tiêu nương và Tiêu lang để chỉ người thương.
(2) Đào Diệp: Tên một ái thiếp của Vương Hiến Chi 王獻之 đời Tấn, ở đây cũng được dùng để phiếm chỉ người đẹp.
Nhớ Dương Châu (Người dịch: Điệp luyến hoa)
Nàng Tiêu trên má vương đầm lệ,
Đào Diệp đầu my dễ vướng sầu.
Thiên hạ ba phần trăng sáng rọi,
Hai phần lưu luyến tại Dương Châu.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Từ Ngưng 徐凝, thi nhân Mục Châu (nay thuộc Kiến Đức, Chiết Giang) đời Đường, không rõ năm sinh và mất, ước sống khoảng năm Nguyên Hoà đời vua Hiến Tông. Ông từng có giao thiệp với Hàn Dũ, Bạch Cư Dị, Nguyên Chẩn. "Toàn Đường thi" còn chép thơ ông một quyển.
Nguồn: Thi Viện
No comments:
Post a Comment