Tuế mộ quy Nam Sơn - Mạnh Hạo Nhiên
Bắc khuyết hưu thướng thư,
Nam sơn quy tệ lư.
Bất tài minh chủ khí,
Đa bệnh cố nhân sơ.
Bạch phát thôi niên lão,
Thanh dương bức tuế trừ.
Vĩnh hoài sầu bất mị,
Tùng nguyệt dạ song hư.
Tuổi già về núi Chung Nam
(Dịch thơ: Trần Trọng Kim)
Đền rồng thôi chớ dâng thư,
Nam Sơn miền ấy, thảo lư trở về.
Bất tài minh chúa dùng chi,
Bệnh nhiều, bạn cũ ai hề tới lui.
Tuổi già, đầu bạc đốc thôi,
Xuân xanh mấy chốc, năm đòi hết đi.
Nỗi sầu trằn trọc đêm khuya,
Cành thông bóng nguyệt lả kề trước song.
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Mạnh Hạo Nhiên 孟浩然 (689-740) tên Hạo, tự Hạo Nhiên, hiệu Mạnh sơn nhân 孟山人, người Tương Dương (nay là huyện Tương Dương tỉnh Hồ Bắc), cùng thời với Trần Tử Ngang.
Ông từng làm quan, nhưng ông không thích hợp với đám quý tộc lạm quyền, nên rất thích nơi nhàn cư. Ông lui về ở ẩn, tìm lấy đời sống tao nhã ở Long Môn quê nhà và trong cuộc du ngoạn ở những nơi xa, khắp vùng đất. Ông đi nhiều, thấy nhiều, mạnh thơ đầy ắp những khí chất hồn hậu của thiên nhiên núi sông diễm lệ, hợp với tâm hồn trong sáng của mình.
Ông để lại 260 bài thơ. Có thể gọi thơ ông là thơ sơn thuỷ được. Thơ năm chữ của ông luật lệ nghiêm cách, phóng khoáng, hùng tráng, rất nổi tiếng. Bài Lâm Động Đình được nhiều người truyền tụng.
Nguồn: Thi Viện
No comments:
Post a Comment