Quá Linh Đinh dương - Văn Thiên Tường
Tân khổ tao phùng khởi nhất kinh,
Can qua liêu lạc tứ chu tinh.
Sơn hà phá toái phong phiêu nhứ,
Thân thế phù trầm vũ đả bình.
Hoàng Khủng than đầu thuyết hoàng khủng,
Linh Đinh dương lý thán linh đinh.
Nhân sinh tự cổ thuỳ vô tử,
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh.
過零丁洋 - 文天祥
辛苦遭逢起一經
干戈寥落四周星
山河破碎風飄絮
身世浮沉雨打萍
惶恐灘頭說惶恐
零丁洋裏嘆零丁
人生自古誰無死
留取丹心照汗清
Qua biển Linh Đinh - (Dịch thơ: mailang)
Đèn sách gian lao mộng ước thành,
Bốn năm thác loạn cuộc giao tranh.
Bông tan theo gió tình non nước,
Bèo dạt trong mưa cảm phận mình.
Trên sóng Linh Đinh chừng lạc lõng,
Đầu ghềnh Hoàng Khủng nhắc mà kinh.
Đời người tự thuở ai không chết,
Cốt giữ lòng son rọi sử xanh.
Ghi chú:
Bài này tuyển từ Văn Sơn tiên sinh toàn tập quyển 14, bản Gia Tĩnh đời Minh. Tháng 12 năm Tường Hưng thứ nhất, vua Tống Triệu Bính, Văn Thiên Tường bị quân Nguyên bắt ở núi Ngũ Pha, Hải Phong, Quảng Đông. Tháng giêng năm sau, Đô nguyên soái Nguyên là Trương Hoằng Phạm đem theo ông đánh Nhai San, ép ông viết thư chiêu hàng Trương Thế Kiệt người kiên trì kháng chiến chống Nguyên, Văn Thiên Trường đưa bài thơ này cho Phạm xem, thể hiện khí tiết xem chết như về không chịu khuất.
Nguồn: Thi Viện
No comments:
Post a Comment