Saturday, April 29, 2017

TRUNG QUỐC TỨ ĐẠI XÚ NỮ

Nếu hỏi các bạn "Tứ Đại Mỹ Nhân" (四大美人) Trung Quốc là ai thì chắc chắn dù không biết hết cũng kể ra được vài người. Các bạn biết được vì đọc qua văn học Viêt Nam hay truyện Trung Quốc, qua phim ảnh...nhưng ngược lại nếu hỏi về "Tứ Đại Xú Nữ" (四大丑女) của TQ thì chắc phải suy nghĩ một hồi rồi chỉ nói ra được một cái tên "Chung Vô Diệm" vì coi phim hay đọc truyện Tàu mà cũng không chắc đúng hay không.


Có một bài viết hôm nay rất hay, cho chúng ta biết về tiểu sử "bốn người đàn bà trời bắt xấu" nhưng lại được làm vợ của vua, quan lớn. (LKH)

TRUNG QUỐC TỨ ĐẠI XÚ NỮ
中国四大丑女
Trong lịch sử Trung Quốc có tứ đại mỹ nữ là Tây Thi 西施, Chiêu Quân 昭君 Điêu Thiền 貂蝉, Dương Quý Phi 楊贵妃. Tứ đại mỹ nữ này thường trở thành đối tượng ngâm vịnh khen hoặc chê của tao nhân mặc khách các đời. Trong lịch sử Trung Quốc cũng có tứ đại xú nữ, dung mạo tuy xấu nhưng lại có tài có đức. Đó là Mô mẫu 嫫母, Chung Ly Xuân 锺离春, Mạnh Quang 孟光 và Nguyễn nữ 阮女. Họ thỉnh thoảng cũng xuất hiện dưới ngòi bút của các văn nhân.
Mô mẫu thời viễn cổ
Người phụ nữ xấu xí nhất thời cổ phải nói đến Mô mẫu 嫫母. Vương Tử Uyên 王子渊 đời Hán trong Tứ tử giảng đức luận 四子讲德论 viết rằng:
Mô mẫu oa khôi, thiện dự giả bất năng yểm kì xú.
嫫母倭傀, 善誉者不能掩其丑
(Mô mẫu vóc người to lùn, người mà giỏi khen cũng không thể giấu được chỗ xấu của bà ta)
Nhưng Mô mẫu lại là người hiền đức, Hoàng Đế 黄帝 cưới bà làm vợ. Hoàng Đế là thuỷ tổ của dân tộc Trung Hoa, truyền thuyết kể rằng, Hoàng Đế đánh bại Viêm Đế 炎帝, giết Xi Vưu 蚩尤 đều là nhờ có công giúp đỡ của Mô mẫu.


Chung Ly Xuân thời Chiến Quốc
Mọi người thường dùng câu “mạo tự Vô Diêm” 貌似无盐 (tướng mạo giống Vô Diêm) để hình dung người phụ nữ xấu xí. “Vô Diêm” 无盐 ở đây chỉ xú nữ Chung Ly Xuân 锺离春 (1), người huyện Vô Diêm 无盐 nước Tề thời Chiến Quốc (nay là phía đông huyện Đông Bình 东平 tỉnh Sơn Đông 山东). Trong sử sách nói bà “tứ thập vị giá” 四十未嫁 (40 tuổi vẫn chưa có chồng), “cực xú vô song” 极丑无双 (cực xấu không ai bằng). Mắt bà lõm sâu, bụng to có ngấn, cổ lộ cục yết hầu, nước da đen kịt. Nhưng bà lại rất quan tâm đại sự của quốc gia, từng tự mình đi yết kiến Tề Tuyên Vương, chỉ trích thẳng Tuyên Vương xa xỉ dâm dật và hủ bại. Tuyên Vương vô cùng cảm động, lập bà làm Hậu. Người đời Nguyên đem sự tích của bà viết thành tạp kịch, tán dương tinh thần xem việc trong thiên hạ là nhiệm vụ của mình của bà.
Mạnh Quang thời Đông Hán
Thành ngữ “cử án tề mi” 举案齐眉 nói về câu chuyện giữa hiền sĩ Lương Hồng 粱鸿 với người vợ là Mạnh Quang 孟光 thời Đông Hán.
Tương truyền khi Mạnh Quang theo Lương Hồng đến đất Ngô làm mướn, mỗi khi Lương Hồng về nhà, Mạnh Quang đã chuẩn bị sẵn thức ăn, nâng chiếc án lên ngang tầm chân mày, biểu thị sự kính trọng người chồng. Vị hiền phụ này “thô lậu không ai bằng”, “mập xấu lại đen”. Truyền thuyết có kể, Lương Hồng trước khi cưới vợ, danh tiếng đã vang xa, nhiều nhà muốn gã con gái co nhưng Lương Hồng không chịu. Mạnh Quang khi chưa lấy chống, có người đến làm mai, nhưng Mạnh Quang không đồng ý, nói rằng: “nếu lấy chồng thì lấy người như Lương Hồng”. Sau khi thành hôn, sang ngày thứ hai, Mạnh Quang thay y phục lụa là gấm vóc, mặc vào loại vải thô, chăm lo việc gia đình. Sau theo Lương Hồng đến ẩn cư trong núi Bá Lăng 霸陵, chồng cày vợ dệt, cùng ngâm thơ đàn hát, vợ chồng xướng hoạ, sống một cuộc sống tuy nghèo nhưng hạnh phúc.


Nguyễn nữ thời Đông Tấn
Hứa Doãn 许允 thời Đông Tấn cưới con gái của Nguyễn Đức Uý 阮德慰 làm vợ. Đêm động phòng hoa chúc, Hứa Doãn phát hiện cô gái nhà họ Nguyễn này dung mạo xấu xí vội bỏ chạy ra khỏi phòng, từ đó không chịu vào. Về sau người bạn của Hứa Doãn là Hoàn Phạm 桓范 đến thăm, nói với Hứa Doãn rằng:
- Nhà họ Nguyễn đã gã cô con gái xấu xí cho anh tất có nguyên nhân, anh nên tìm hiểu xem thử.
Hứa Doãn nghe theo lời Hoàn Phạm vào phòng. Hứa Doãn chỉ thấy dung mạo xấu xí của vợ định bước ra. Người vợ níu lại. Hứa Doãn vừa vùng vẫy vừa hỏi người vợ rằng:
- Đàn bà có “tứ đức”, nàng được mấy đức?
Người vợ đáp rằng:
- Thiếp chỉ thiếu mỹ dung. Còn những người đọc sách có “bách hạnh”, chàng được mấy điều?
Hứa Doãn đáp rằng:
- Ta có đủ bách hạnh.
Người vợ nói:
- Bách hạnh lấy đức làm đầu, chàng hiếu sắc mà không hiếu đức, sao lại cho là có đủ?
Hứa Doãn không trả lời được.
Từ đó hai vợ chồng tương thân tương ái, tình cảm ngày càng sâu đậm.


CHÚ CỦA NGƯỜI DỊCH
(1)- Chung Ly Xuân 锺离春: họ là Chung Ly 锺离, tên là Xuân 春, vì là người ở Vô Diêm 无盐 nên cũng được gọi là Chung Vô Diêm. Về sau ngoa truyền biến thành Chung Vô Diễm 锺无艳. Mọi người thường gọi là Chung Vô Diệm.

Dịch giả: Huỳnh Chương Hưng
(Sưu tầm trên mạng)



中國古代四大丑女都嫁給了誰?

說古代的美女大家都很熟悉了,西施、王昭君、貂蟬和楊玉環,就是這幾位。但是聽說古代還有四大丑女,不知道大家有沒有聽說過。

第一名、嫫母

古代最出名的醜女,當首推嫫母。漢王子淵《四子講德論》中云:「嫫母倭傀,善譽者不能掩其丑。」但她為人十分賢德。嫫母養蠶抽絲,把絲織成綢子用來做衣服,被後人尊稱為「先蠶姑娘」。為此,黃帝娶她為妻。黃帝是中華民族的始祖,後來黃帝打敗炎帝,殺死蚩尤,皆因嫫母內助有功。

第二名、鍾離春

人們常用「貌似無鹽」來形容醜女,這「無鹽」指的就是戰國時代齊國無鹽縣的醜女鍾離春。據古史記載,她「四十未嫁」、「極丑無雙」,癟腦袋,稀頭髮,高顴骨,深眼窩兒,鼻孔上翻,喉結腫大,脖子粗胖,貓腰駝背,骨節粗陋,四肢高壯。但她關心國家大事,以天下為己任,曾自己去謁見齊宣王推銷自己,當面指責齊宣王的奢淫腐敗。宣王十分感動,遂立她為後。


第三名、孟光

《後漢書.梁鴻傳》記載,孟光「粗陋無比」、「肥丑而黑」,能「力舉石臼」。梁鴻未婚前,因為是東漢賢士名氣很大,許多人家都要把女兒家給他,他都不答應。有人給孟光提親時,她居然說「必嫁梁鴻」,當時的人都笑她。梁鴻看準了孟光的德行,娶孟光為妻。梁鴻歸家,孟光每天準備好飯菜等梁鴻回來,雙手把盤子舉到自己眼眉處,以表示對丈夫的敬重。這就是「舉案齊眉」這個成語的由來。後孟光隨梁鴻隱居霸陵山中,男耕女織,吟詩彈琴,夫婦唱和,過著清貧而諧的生活。

第四名、阮氏

阮氏是東晉時期東晉阮德尉的女兒。她嫁給了當時的名士許允。但是花燭之夜,許允發現阮家女貌丑容陋,匆忙跑出新房,從此不肯再進。後來,許允的朋友桓范來看他,對許允說:「阮家既然嫁醜女於你,必有原因,你得考察考察她。」

許允聽了桓范的話,於是跨進了新房。但他一見妻子的容貌拔腿又要往外溜,新婦一把拽住他。許允邊掙扎邊同新婦說:「婦有『四德』,你符合幾條?」新婦說:「婦女有婦德、婦言、婦容、婦功四項標準,我所缺的僅僅是『美貌』而已。而君子讀書人有『百行』,您又符合幾條呢?」許允說:「我百行俱備。」新婦又說:「百行德為首,您好色不好德,怎能說俱備呢?」許允啞口無言。從此夫妻相敬相愛,感情和諧。


No comments: