Thanh thần liêm mạc quyển khinh sương,
A thủ thí mai trang.
Đô duyên tự hữu ly hận,
Cố hoạ tác viễn sơn trường.
Tư vãng sự,
Tích lưu phương,
Dị thành thương.
Nghi ca tiên liễm,
Dục tiếu hoàn tần,
Tối đoạn nhân trường.
訴衷情 - 歐陽修
清晨簾幕卷輕霜。
呵手試梅妝。
都緣自有離恨,
故畫作遠山長。
思往事,
思往事,
惜流芳。
易成傷。
擬歌先斂,
欲笑還顰,
最斷人腸。
Tố Trung Tình
(Dịch thơ: Chi Nguyen)
Ban mai nhẹ kéo rèm sương.
Đưa tay tô điểm, hoa vương mặt người.
Nỗi sầu ly hận chưa nguôi.
Có duyên hội ngộ, bùi ngùi cách xa.
Nhớ lại những chuyện đã qua.
Họa như vết xước, lời ca não nề.
Đoạn trường khuất nẻo sơn khê.
Lời ca để lại, người về chốn nao ?
Âu Dương Tu 歐陽修 (1007-1072) tự Vĩnh Thúc 永叔, hiệu Tuý ông 醉翁, Lục Nhất cư sĩ 六一居士, thuỵ hiệu Văn Trung 文忠, người huyện Lư Lăng tỉnh Giang Tây, ông là một vị cổ văn gia, lịch sử học gia có tiếng, lại là một thi nhân tài tình phong phú. Ông hiện còn lại Lục nhất từ 3 quyển.
Nguồn: Thi Viện
No comments:
Post a Comment