(Bạch Cư Dị)
Cô Sơn tự bắc, Giả đình tê (tây),
Thuỷ diện sơ bình vân cước đê.
Kỷ xứ tảo oanh tranh noãn thụ,
Thuỳ gia tân yến trác xuân nê.
Loạn hoa tiệm dục mê nhân nhãn,
Thiển thảo tài năng một mã đề.
Tối ái hồ đông hành bất túc,
Lục dương âm lý bạch sa đê.
錢唐湖春行-白居易
孤山寺北賈亭西
水面初平雲腳低
幾處早鶯爭暖樹
誰家新燕啄春泥
亂花漸欲迷人眼
淺草才能沒馬蹄
最愛湖東行不足
綠楊陰里白沙堤
Mùa xuân dạo hồ Tiền Đường
(Dịch thơ: Chi Nguyen)
Đình Tây, chùa Bắc chốn này.
Nước hồ phẳng lặng, chân mây xa mờ.
Oanh tìm cây ấm trú nhờ.
Én về làm tổ, bùn nhơ chẳng màng.
Hoa rơi trong mắt ngỡ ngàng.
Cỏ non dầu ngựa, bàng hoàng dưới chân.
Hồ Đông dong duổi xa gần.
Bờ đê xanh mướt, trắng ngần cát sông,
Sơ lược tiểu sử tác giả:
Bạch Cư Dị 白居易 (772-846) tự Lạc Thiên 樂天, hiệu Hương Sơn cư sĩ 香山居士 và Tuý ngâm tiên sinh 醉吟先生, người Hạ Khê (nay thuộc Thiểm Tây). Ông là thi nhân tiêu biểu nhất giai đoạn cuối đời Đường, là một trong những nhà thơ hàng đầu của lịch sử thi ca Trung Quốc. Người ta chỉ xếp ông sau Lý Bạch và Đỗ Phủ. Ông xuất thân trong một gia đình quan lại nhỏ, nhà nghèo nhưng rất thông minh, 9 tuổi đã hiểu âm vận, 15 bắt đầu làm thơ, thuở nhỏ nhà nghèo, ở thôn quê, đã am tường nỗi vất vả của người lao động.
Nguồn: Thi Viện
No comments:
Post a Comment