Thursday, March 24, 2016

CẦU RẠCH MIỄU

Mấy ngày nay xem chương trình "Người Hùng Tí Hon", trong một tiết mục dự thi, nghe Cu-Tin Huỳnh Minh Hoàng 4 tuổi nghêu ngao bài dân ca. Lắng nghe lắm mới nghe được câu "Bậu qua phà Rạch Miễu".
Hai tiếng "Rạch Miễu" cứ vang vang trong tai, tôi lên mạng mới biết đó là bài hát: "Phải lòng con gái Bến Tre" do Phan Ni Tấn sáng tác, phổ nhạc từ bài thơ: "Ta may mắn được làm thi sĩ nhờ đã phải lòng gái Bến Tre" của Luân Hoán. Tôi nghe hết bài hát do Quang Lê và Mai Thiên Vân trình bày, hay quá, dễ thương và cảm động quá.



Nhưng bây giờ phà Rạch Miễu đã đi vào dĩ vãng vì cây cầu Rạch Miễu đã khánh thành ngày 19/01/2009. Có một tâm tình của một người dân bản xứ bùi ngùi tiếc quá cho con phà Rạch Miễu.
.
Bậu sang phà Rạch Miễu, Qua lẽo đẽo theo sau,
Đôi bóng trăng trên đầu màu (ơ hờ) hường như áo cô dâu.
Áo bậu đỏ cánh kiến (ơ hơ) da bậu vàng phù sa,
Mắt ngời xanh nước biển, tim bậu hồng lòng qua.
Bậu sang phà Rạch Miễu, ngoe nguẩy xuống Bến Tre,
Về Cái Mơn, Lương Hòa hay là, Về Sơn Đốc, Ba Tri ?
Guốc bậu rụng tiếng lá (ơ hơ), thoang thoảng mùi làm duyên,
Thoáng mùi thương quá đỗi, mùi tình Lục Vân Tiên. .


CẦU RẠCH MIỄU.
.
Cây cầu Rạch Miễu, được khởi công ngày 30/4/2002, với vai trò tạo động lực phát triển cho tỉnh Bến Tre, địa phương bị cô lập với các tỉnh ĐBSCL khác bởi bốn bề sông nước Tiền giang.

Cầu Rạch Miễu là công trình cầu dây văng đầu tiên do Việt Nam tự thiết kế, thi công, dài 8.246m. Cầu đã được hợp long ngày 20/8/2008 nhưng chưa thể thông xe.
Hiện nhà thầu đang tiến hành nốt phần thi công bê tông nhựa nóng mặt cầu, hệ thống chiếu sáng, lắp đặt lan can, xây dựng trạm thu phí. Dự kiến cầu sẽ chính thức khánh thành vào cuối năm.
Tổng trị giá đầu tư cầu khoảng 1.400 tỉ đồng, trong đó 58% vốn ngân sách nhà nước và 42% vốn BOT.
Cây cầu hoàn thành sẽ mang lại niềm vui lớn cho nhiều người, đặc biệt là với người dân Bến Tre khi cửa ngõ chính vào tỉnh này rộng mở, cùng với nó là nhiều cơ hội giao thương đầy hứa hẹn...
Nhưng thật lòng cũng thấy tiếc... Tiếc những chuyến phà đã bao năm tận tụy đưa khách sang sông.
Rồi đây, hình ảnh đó sẽ không còn.
Có cảm giác như sắp phải mất một cái gì thân thương lắm...
Rồi đây, mỗi khi bon chen mệt mỏi chốn thị thành, tìm về ẩn dật ở xứ dừa, bậu sẽ không còn qua phà Rạch Miễu để ai đó lẽo đẽo theo sau nữa... Bậu sẽ được bon bon trên cây cầu dây văng mới biết bao thuận tiện. Nhưng, ngược lại, bậu mất đi cái phút thanh thản ngắn ngủi đứng trên phà, thả hồn ngắm trời mây sông nước, ngắm những xóm làng ven sông xum xuê cây trái, ngắm những nắng sớm, những chiều tà và những giề lục bình vô định trên sông... Ngắm cho thật đầy, hít cho thật sâu, để khi dời gót, lại thêm nhớ, thêm thương mảnh đất và con người hồn hậu ở miền sông nước hiền hòa này...

Và, bậu cũng không còn mấy cơ hội để giương máy chộp lại những khoảnh khắc như ráng chiều hôm ấy.
Tiếc...
(Sưu tầm trên mạng)









No comments: