Tuesday, May 31, 2016

BỤI ĐẾN TỪ ĐÂU ?

Có một câu chuyện rất ngắn, rất đơn giản nhắc đến cái xảy ra hàng ngày trong cuộc sống nhưng không mấy ai để ý đến cái triết lý nhân sinh của nó.

BỤI ĐẾN TỪ ĐÂU ?
Cuối tuần, ở nhà quét dọn vệ sinh. Trong nhà nhìn qua thì thấy rất sạch, nhưng lau chùi mới nhận ra, dường như các góc khuất đều có bụi.

Tôi vừa lau nhà, vừa phàn nàn: “Thường xuyên lau chùi, sao còn nhiều bụi như vậy, rốt cuộc bụi đến từ đâu chứ?” Thật ra mà nói, đó cũng không phải phàn nàn, tôi thật sự không biết bụi từ đâu đến mà nhiều như vậy.
Tuy hàng ngày đều mở cửa sổ, nhưng cửa sổ còn có tấm màn lụa mỏng, hơn nữa còn có tấm lưới lụa mỏng. Chỗ chúng tôi ở, coi như là sạch sẽ đấy. Đưa mắt nhìn ra xa cửa sổ, bầu trời luôn một màu lam, chưa từng thấy qua cảnh bụi bay đầy trời bao giờ. Vì vậy, tôi nghĩ thế nào cũng không thông rốt cuộc bụi từ đâu đến mà nhiều như vậy?!
Chồng tôi đứng bên cạnh sửa chữa đồ điện, cười giải thích: “Thế giới này chính là tràn ngập bụi bặm đấy, nếu không tại sao lại gọi là ‘Trần thế’ chứ?” (Trần nghĩa là bụi, trần thế là thế giới bụi bẩn). Nghe xong anh ấy nói, tôi bừng tỉnh đại ngộ, thoáng cái đã nghĩ đến nhiều điều. Mặc dù biết chỉ là đùa giỡn, nhưng những lời này thật sự rất có đạo lý.


Thế giới này đúng là tồn tại như thế, rất nhiều thứ chúng ta nhìn không thấy, nhưng không có nghĩa là chúng không tồn tại. Như bụi trong không khí, nếu không thường xuyên quét dọn, ngày ngày tích lũy, bụi bẩn sẽ phủ đầy mọi thứ trong nhà. Không chỉ là thế giới bên ngoài, trong tâm mỗi chúng ta không phải đều có nhiều hoặc ít bụi bẩn mà có lẽ ngay cả chúng ta cũng không ý thức được?
Trong hồng trần cuồn cuộn này, mỗi người đều đang diễn lại chuyện xưa của mình, trong bụi mờ đau khổ mưu sinh, vì những khát vọng hay mộng tưởng trong tâm mà không ngừng truy cầu. Chậm một chút, sẽ bị bụi bẩn che mờ con mắt, thậm chí sẽ lạc mất chính mình, quên mất ngọn nguồn của bản thân, chìm đắm thật sâu trong những hồi ức hư ảo mà không cách nào tự kiềm chế.
Vì vậy, bụi rốt cuộc từ đâu đến, cũng không quan trọng. Quan trọng là… làm sao trong thế giới đầy bụi bẩn này có thể bảo trì thanh tỉnh, lúc nào cũng tẩy rửa, ít nhiễm đi một chút.
(Sưu tầm trên mạng)

哪裡來的浮塵?
週末,在家打掃衛生。家裏看上去挺乾淨的,但一擦就會發現,幾乎每個角落都有灰塵。
我一邊擦茶几,一邊抱怨:「經常擦,還有這麼多灰,到底哪里來的浮塵?」確切地說,這並不是抱怨,我是真的不知道哪裡來的這麼多灰塵。


雖然天天開窗,但裝有紗窗,而且還是那種細網的紗窗。我們住的地方,也算是比較乾淨的。放眼看看窗外,天總是很藍,從沒見過塵土滿天飛的場面。所以,我怎麼也想不通到底是哪里來的那麼多灰塵。
老公正在旁邊修理電器,笑著解釋說:「這個世界就是充滿浮塵的,要不為什麼叫『塵世』呢?」聽了他的話,我恍然大悟,一下子想到很多。雖然知道是半開玩笑,但這句話真的很有道理。
世界就是這樣存在的,很多東西我們看不見,但並不代表不存在。像空氣中的微塵,若不常常打掃,日積月累,塵埃就會蓋滿每一件傢俱。不只是外部世界,每個人的心裏又何嘗不是多多少少飄著也許連自己都意識不到的浮塵呢?


滾滾紅塵中,每個人都在演繹著自己的故事,在塵埃中苦苦攪擾求生,為了內心的渴望或夢想不停地追求。慢慢地,會被浮塵遮住眼睛,甚至會迷失自我,埋沒了自己最本真的部分,深深陷在那些虛幻的故事裏無法自拔。
所以,浮塵到底是從哪裡來的,並不重要。重要的是,如何在塵埃漂浮的世界裏保持超脫和清醒,時時清洗,少去沾染。
(網上搜查)