Vào thời vua Đường Trung Tông (khoảng năm 705-707), tại khu vực Hồ Bắc, Tương Dương (Trung Quốc) người ta chuẩn bị đúc một pho tượng Phật lớn. Có rất nhiều người giàu có và tín ngưỡng Thần Phật đều tới dâng hiến tiền bạc cho việc ấy. Những người tổ chức đối với những người ủng hộ tiền của đều có ghi chép sổ sách đàng hoàng, để sau này sẽ khắc tên ghi công vào bia đá.
Có một bà cụ vô cùng nghèo khổ nhưng nóng lòng muốn được hiến tặng. Bà chỉ có một đồng tiền mà mẹ đẻ tặng cho bà thời con gái. Bà đã nâng niu giữ gìn đồng tiền ấy không nỡ dùng, cất kỹ suốt 60 năm trời. Ấy là tài sản duy nhất mà bà có.
Nghe tin người ta quyên tiền đúc tượng Phật, bà cụ cung kính mang đồng tiền ấy vượt qua một quãng đường xa xôi để đến dâng tặng. Nhưng người phụ trách việc đăng ký tên tuổi nói với bà: “Tôi chẳng thể đăng ký cho 1 đồng của bà được”. Bà cụ không biết làm sao, đành nhân lúc người khác không để ý lặng lẽ đến gần lò đúc tượng và tung đồng tiền vào trong đó. Bà thành kính chắp tay cầu nguyện rồi trở về nhà.
Vài ngày sau người ta dỡ lò lấy tượng ra. Một viên quan bỗng nhiên nhìn thấy một đồng tiền đính vào chính giữa ngực của pho tượng Phật. Có một đại phú ông trông thấy như thế trong lòng rất khó chịu bèn yêu cầu giũa bay đồng tiền kia đi. Thế là người ta gọi thợ thủ công đến để gọt giũa đồng tiền ấy.
Nhưng gắng sức gọt giũa suốt một đêm, đến sáng hôm sau nhìn lại thì đồng tiền vẫn còn y nguyên như cũ, vẫn đính chặt vào giữa ngực bức tượng Phật. Mấy nhà sư thấy thế nói: “Chuyện này thật là kỳ diệu. Thần Phật nhận xét con người ta thì chỉ xem trọng tấm lòng thôi. Bà cụ ấy hết lòng thành kính cho nên mới thành ra như thế”. Từ đó về sau không ai còn dám động đến đồng tiền ấy nữa.
Đồng tiền ấy mãi mãi nằm trên ngực bức tượng Phật.
(chuyện trong sách “Thái Bình quảng ký”)
神佛看人,重在人心
唐中宗神龙年间(公元705--707年),湖北襄阳地区,准备铸造佛像。许多敬信神佛的有钱人,都捐献银钱。主办者对捐钱人户,都作了登记,并打算刻碑公示。
有一位老太太,极其穷苦,很想施舍捐献。但她只有一文钱,还是当女儿时,母亲给她的,她一直舍不得用,珍藏了六十多年。这是她唯一的财产。
这位老太太,听说要铸佛像,就恭敬的捧着这一文钱,走了很远的路,去捐献。不料负责登记收钱的文书,对她讲:“你这一文钱,我不好登记,不能收。”老太太只好拿着这一文钱,到铸像炉前,悄悄的,乘人不备,把这一文钱投入熔炉中。然后,再作揖,默念佛主的名号,转身回到家中。
几天以后,破炉出像了。有关人员一看,老太太所施的那一文钱,正附着在佛像的胸臆间。有个大富翁看到后,心中很不是滋味,提议把那一文钱锉掉。当即就叫工匠,把这一文钱锉掉了。
但是,过了一夜,第二天再看,那一文钱,又依然如故的附着在佛像的胸臆间。旁边的几个僧人说:“这事很是神奇。神佛看人,只重人心。老太太至诚发之于心,所以才有这个显示。”从此,谁也不敢再去锉掉它。
那一文钱,一直还在佛像的胸臆间。
(事据《太平广记》)
(網上搜查)