Tuy nhiên, thế gian thật bất công, rèm cửa sinh ra có dài có ngắn, có dày có thưa. Một số người có ít lông mi đến nỗi họ sẽ "buồn sâu sắc" rất lâu khi rụng một cái, một số người có lông mi dày do bản chất tự nhiên. Đôi mi đã gắn bó với chúng ta từ khi còn trong bụng mẹ, vậy chúng có công dụng gì? Các yếu tố di truyền có quyết định độ dày của lông mi của chúng ta không?
Trung bình, con người có 90 đến 150 lông mi ở mí mắt trên và khoảng 70 đến 80 lông mi ở mí mắt dưới. Lông mi có thành phần chủ yếu là 97% keratin và 3% độ ẩm.
Ở trạng thái tự nhiên, lông mi sẽ không dài ra sau khi mọc đến một mức độ nhất định, và sẽ tự rụng. Nếu bạn tự nhổ lông mi, sẽ mất khoảng 7 đến 8 tuần để lông mi mọc lại, tuy nhiên việc nhổ lông mi liên tục có thể khiến nang lông mi bị tổn thương vĩnh viễn và lông mi không mọc được nữa. Lông mi cũng có chu kỳ phát triển, cứ khoảng 150 ngày thì lông mi của chúng ta sẽ rụng và mọc trở lại.
Số lượng lông mi ở mỗi người khác nhau tùy thuộc vào nhiều lý do bao gồm yếu tố di truyền, điều kiện dinh dưỡng, tình trạng sức khỏe và cách duy trì cá nhân. Thanh thiếu niên sẽ có lông mi dài và đầy đặn hơn so với người trưởng thành. Thời gian tái sinh của chúng cũng ngắn hơn.
Chúng ta cũng như nhiều loài động vật có vú và chim đều có lông mi tiến hóa kéo dài ra ngoài hốc mắt (động vật máu lạnh không có lông mi), chức năng sinh lý chính của nó là bảo vệ đôi mắt quý giá.
Lạc đà, được mệnh danh là con tàu của sa mạc, chúng chủ yếu dựa vào lông mi dài và mi dày để chống lại gió, cát và nắng như thiêu đốt. Các chức năng quan trọng của lông mi con người bao gồm giảm sự bốc hơi nước trong mắt (theo ước tính có thể giảm đến 50% lượng nước bốc hơi). Cơ chế là đây: lông mi sẽ tạo thành một hàng rào chuyển hướng những luồng không khí đến mắt và giảm thiểu khả năng luồng không khí thổi trực tiếp vào mắt, vì vậy nó có thể ngăn chặn hiệu quả chứng khô mắt. Ngoài ra, lông mi còn có thể chặn sự kích thích trực tiếp của ánh nắng mặt trời đến nhãn cầu.
Các nghiên cứu đã phát hiện ra rằng nhiều hội chứng bẩm sinh có thể kích thích sự phát triển của tóc, dẫn đến lông mi dài thêm. Ví dụ, hội chứng Cornelia de Lange và hội chứng Oliver-McFarlane có thể khiến bệnh nhân có lông mi cực dài.
Các đột biến trong gen FGF5 có thể gây ra lông mi dài bẩm sinh.( FGF là viết tắt của Fibroblast Growth Factor, là một loại protein ngăn không cho tóc mọc quá nhiều và FGF5 kiểm soát sự biểu hiện của gen tạo ra loại protein này).
Nếu gen FGF5 im lặng, lông dài sẽ mọc, bao gồm cả lông mi. Một số người thừa hưởng biểu hiện gen FGF5 thầm lặng từ cha mẹ của họ, và họ cũng sẽ mọc lông mi dài bẩm sinh. Nhưng những trường hợp này rất hiếm.
Để làm cho lông mi mọc, người ta đã thử nhiều phương pháp khác nhau: dùng mascara, cấy mi, dung dịch thuốc mọc lông mi, thậm chí dùng thuốc.
Phụ nữ Ai Cập cổ đại bắt đầu bôi thuốc mỡ đen lên lông mi của họ từ năm 4000 sau Công nguyên để làm cho chúng bắt mắt hơn.
Mascara hiện đại có nguồn gốc từ năm 1913 được tạo ra từ bột than và dầu khoáng bằng cách trộn chúng với nhau.
Người ta phát hiện ra rằng thuốc prostaglandin để điều trị bệnh tăng nhãn áp có tác dụng phụ là thúc đẩy sự phát triển của các nang lông mi, làm cho lông mi dài và dày hơn, và loại thuốc này được phát triển đặc biệt để thúc đẩy sự phát triển của lông mi. Ví dụ, La Disi (Latisse), nó là hãng đầu tiên có thuốc mọc lông mi được FDA chấp thuận.
Các chuyên gia chỉ ra rằng prostaglandin là thành phần duy nhất có hiệu quả cho sự phát triển của lông mi. Thật không may, nhiều sản phẩm thúc đẩy sự phát triển lông mi dưới tên prostaglandin lại không bổ sung thêm prostaglandin.
Ngoài ra, nhiều bệnh nhân ở Mỹ đã đâm đơn kiện thuốc mọc lông mi, các loại thuốc có thêm chất prostaglandin dù có hiệu quả cũng nên thận trọng khi sử dụng.
Đức Khương / Theo: Trí Thức Trẻ
No comments:
Post a Comment